Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 72 : Chuyển nhà, mở hiệu (3)

Ngày đăng: 17:41 30/04/20


Thẩm Mặc lại nhìn sang Điền Thất, thấy hắn mấp máy miệng một hồi, cuối cùng kiên định nói:

- Cứ lấy tên là hiệu Thất cô nương đi.



- Người ta đều tới vì tài của chàng, lấy tên muội làm cái gì.

Thất cô nương xua tay liên tục:

- Cứ lấy tên chàng đi, chàng là chủ nhà cơ mà.



- Năm xưa nếu như không có trượng nhân thu lưu, ta đã thành dã quỷ trong bãi tha ma ngoài thành rồi.

Điền Thất vẫn lắc đầu:

- Vả lại mấy năm qua, người Thiệu Hưng cũng chẳng thừa nhận tài nghệ của ta, ta chẳng thể kiếm được đủ tiền nuôi gia đình. Còn phải dựa vào nàng giặt đồ cho người ta, lại phải thẽ thọt khúm núm để được ở miễn phí trong Thẩm gia đại viện, mãi mới kiên trì được tới khi Thẩm tiểu tướng công xuất hiện, giúp chúng ta đổi đời ....

Nói rồi mắt đỏ hoe, giọng nói nghẹn ngào:

- Đời này Điền Thất có ba quý nhân, một là nhạc trượng đại nhân, một là Thẩm tiểu tướng công, một chính là nàng đó.



Thất cô nương nước mắt cũng nhỏ tong tong, xấu hổ nói:

- Sao tính muội được chứ? Trước kia mắng chửi chàng không ít.



- Khi đó ta soi gương cũng muốn vả vào mặt mình. Trong lòng nàng buồn bực, mắng ta mấy câu là chuyện thường, nhưng mắng thì mắng, nàng đâu có bạc đãi ta.

Điền Thất lau nước mắt nói:

- Áo bông mùa đông, áo đơn mùa hè, áo lễ mùa xuân, áo khoác mùa thu, nàng có bao giờ để ta thiếu thốn đâu? Điều này trong lòng ta rõ chứ.



Vị thính giả Thẩm Mặc cũng cảm thấy sống mũi cay cay, ho khan nói:

- Rốt cuộc là dùng cái nào? Cho một ý kiến đi.



- Dùng tên của huynh ấy.



- Dùng tên của nàng ấy.

Cả hai đều lên tiếng.



Thẩm Mặc cười không nói.



- Hay cứ nhờ tiểu tướng công định đoạt đi.

Thất cô nương ngăn Điền Thất lại, mụ nghĩ rằng Thẩm Mặc nhất định dùng tên nam nhân.



Nào ngờ Thẩm Mặc trầm tư một lát rồi nói với mụ:

- Thất tỷ, cứ nên lấy tên của tỷ đi.

Y cười giải thích:
Thảm Hạ có chút đắc ý nói:

- Cha trực tiếp tiến vào lục phòng huyện nha, làm việc ở hình phòng!



- Thư lại hình phòng?

Thẩm Mặc gật gù nói:

- Vừa mới tới đã có biên chế, đúng là không tệ.

Thư lại là chức đứng đầu hình phòng, là quan lại trong biên chế chính thức của lại bộ triều đình.



Thẩm Mặc đỏ mặt, ngượng ngùng nói:

- Nào nhanh vậy được? Người thường muốn từ viết hộ vào được lục phòng, ít nhất cũng phải một hai năm, cha con thế đã coi như là đi đường tắt rồi.

Tới đó mặt nghiêm túc:

- Triều Sinh, biết đủ mới thấy được niềm vui bình thường.



Thẩm Mặc bị nghẹn gân bò, lòng trắng lộn lên:

- Cha quả nhiên là lợi hại, mới ngày đầu tiên đi làm đã học được giọng nhà quan.



- Thằng tiểu tử thối, không để cho cha chút thể diện nào cả.

Thẩm Hạ mắng:

- Cha con mới vào hình phòng, tất nhiên là phải làm từ thiếp thư rồi.



*** Thiếp thư là trợ thủ của thư lại.



- Như vậy cũng không tệ.

Thẩm Mặc gật gù, hôm nay y đã nhờ Thẩm Kinh nghe ngóng rõ ràng, cũng có hiểu biết cơ bản về phân phối quyền lực và chức vụ trong huyện nha.



Trong huyện nha có thể chia làm ba đẳng cấp: Quan, lại, dịch. Quan đưa quyết sách, lại chăm lo văn thư, dịch để sai phái.



Trong đẳng cấp đầu tiên, tri huyện là chính quan, huyện thừa và chủ bộ là phó quan, điển sử là thủ lĩnh, bốn chức vị này đều là mệnh quan của triều đình, số lượng cực ít. Huyện lớn có hai huyện thừa, hai chủ bộ, tiểu huyện thì không có hai chức quan này, do điển sử gánh vác hết.



Đẳng cấp thứ hai, được đăng ký trong lại bộ, là nhân viên công chức có biên chế chính thức, phụ trách xử lý công việc thường ngày. Ví dụ như thư lại lục phòng, thương khố ti khố, chính phó tuần kiểm, cùng với y quán huấn điển, dịch quán dịch thừa, học quán giáo dụ .v..v..v. Số lượng không nhiều lắm, huyện lớn không tới hai mươi, huyện nhỏ không tới mười người.



Còn về phần đẳng cấp thứ ba là nhiều nhất, chính là "tam ban nha dịch", chức trách bọn họ là trông coi, canh gác, bắt bớ, nghe quan lại sai khiến.



Ba loại trên đầu là nhân viên chính thức, được lĩnh bổng lộc triều đình.