Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1040 : Xem ra anh cũng là người thẳng thắn
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Đúng là không đánh không quen biết, thân phận của đối phương đặc biệt, bản lĩnh lại giỏi, lại là cháu ngoại của Bí thư Tỉnh ủy, Hùng Nhị liền thỏa hiệp. Một lòng một dạ muốn với tới nhân vật này, Đằng Phi và Trương Tuyết Phong cùng ngầm hiểu gật đầu.
Hùng Nhị liền trở nên niềm nở:
- Chi phí tối nay của hai vị, để tôi chi trả, để tôi chi trả.
Đằng Phi cười, loại người này đúng là hèn hạ, đánh một trận mới chịu thua. Tuy nhiên, giống thân thủ lúc nãy của Trương Tuyết Phong, quả thực khiến người ta thấy thuyết phục. Gã liền nghĩ đến cái đêm lần cùng Liễu Hải đi cứu Ô Cương và bạn gái nó.
Đêm đó Liễu Hải, đã để cho gã chứng kiến cái được gọi là công phu đích thực. Tối nay thân phận của Trương Tuyết Phong, lại một lần khiến gã mở rộng tầm mắt.
Trương Tuyết Phong nhìn Hùng Nhị, liếc mắt cười:
- Sợ chúng tôi không có tiền trả sao?
Mặt Hùng Nhị liền nở nụ cười:
- Không phải vậy, không phải vậy. Mạc thiếu gia, anh Phong, tôi có thể ngồi xuống uống rượu không? Chúng ta coi như không đánh không quen biết, nếu như Mạc thiếu gia và anh Phong để mắt tới, chúng ta cùng kết bạn.
Trương Tuyết Phong cười mà không nói, Hùng Nhị liền nhớ ra:
- Ồ, nếu như Mạc thiếu gia muốn đầu tư ở An Dương, kiếm chút tiền tiêu vặt, cái này dễ nói, dễ nói, chỉ cần một câu.
Lúc này Đằng Phi mới gật đầu:
- Thế này mới đúng chứ. Vậy được! Uống rượu!
Đằng Phi cầm cốc lên, Hùng Nhị liền vui vẻ ra mặt:
- Uống rượu, uống rượu!
Uống mấy chén, Hùng Nhị liền nói nhiều. Đơn giản là nói phét với hai người, ở An y uy phong như thế nào. Hùng Nhị uống rượu, nói với hai người:
- Ở thành phố An Dương, không có Hùng Nhị tôi không làm được việc. Các anh đừng có thấy tôi chỉ là một tên lái xe, một cán bộ cấp Cục phó như Sở Văn Thuộc, cũng phải nể ba phần. Năm ngoái tên lái xe của Phó chủ tịch thành phố, trâu bò, xe của ông mày vẫn chưa động, gã dám vượt lên trc, bị tôi gọi người đánh gẫy đùi. Kết quả, tên Phó Chủ tịch thành phố kia phải nén giận?
- Mạc thiếu gia, anh Phong, các anh biết, chú tôi là cán bộ chính thức cấp Giám đốc sở. Nếu như đi nhận chức, ít nhất cũng là cấp Phó thị trưởng thành phố. Tôi nói cho các anh một bí mật, chú tôi sắp rời khỏi nhà máy sắt thép rồi, lần này chú ấy đi, chắc chắn sẽ là cấp phó thị trưởng thành phố, có thể còn là Phó chủ tịch thường vụ thành phố, làm Phó chủ tịch thường vụ thành phố, vị trí Thị trưởng này không còn xa nữa?
- Xem ra anh cũng là một người thẳng thắn, Mạc thiếu gia của chúng tôi cũng thích qua lại với loại người này. Mọi người cùng chơi, đồ chính là sự thẳng thắn, nếu như tôn tử lục đục với nhau, Tôi phế anh đầu tiên. Md:
Lúc Trương Tuyết Phong mắng người, mười phần là thổ phỉ.
Hùng Nhị liền khen một câu, vô cùng hâm mộ nói:
- Tài năng của anh Phong rât tốt, rất cừ, lần đầu tiên tôi nhìn thấy người có thân thủ giỏi như vậy.
Đằng Phi nói:
- Mười mấy người là cái gì? Vừa rồi cậu gọi mấy tên côn đồ đến, thêm mấy người, gã cũng không chớp mắt, thành phố An Dương của anh chắc chắn không tìm được người thứ hai.
- Đúng vậy, đúng vậy
Hùng Nhị nhìn Trương Tuyết Phong, vẻ mặt kính sợ.
Tối nay, Hùng Nhị cùng uống với hai người đến mười hai giờ, Hùng Nhị muốn mời, hơn nữa cũng bảo hai cô gái ngồi ở đó cùng hầu hai người:
- Tối nay các cô phải hầu hạ Mạc thiếu gia và anh Phong thật tốt, ngày mai tôi phải kiểm tra quần lót của các cô. Nếu như không có cái khiến Mạc thiếu gia và anh Phong thoải mái, các cô đừng có ở An Dương kiếm sống nữa.
Trương Tuyết Phong mắng một câu:
- Thằng khốn kiếp này, đồ chơi này chơi rồi còn có dấu vết sao?
Hùng Nhị liền cười ha hả:
- Hù dọa bọn họ, nếu không thì tôi sợ bọn họ không chuyên tâm, như vậy tôi lại phải xin lỗi các anh rồi.
Trương Tuyết Phong nhìn Đằng Phi nháy mắt, ôm vai hai cô gái trắng nõn nà nói:
- Vậy thì chúng tôi cung kính không bằng tuân mệnh. Mạc thiếu gia, đi thôi!
Thấy hai người ôm gái đi, Hùng Nhị lộ ra một điệu cười giảo hoạt.