Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1069 : Hình phạt cho kẻ phản bội
Ngày đăng: 17:26 30/04/20
Tiền Trình giận tím mặt, thầm chửi trong lòng:
- Con đàn bà lẳng lơ, đồ mất dạy, đồ đĩ. Dám phản bội ông mày à, trước đây ông mày đối với mày thế nào chứ? Đồ sói mắt trắng.
Vừa lên xe, gã đã lấy điện thoại ra gọi.
- Thiếu gia Quách, giúp tôi làm chút chuyện!
Quách Thừa Phong đang ngồi trong quán bar, thấy Tiền Trình gọi đến, khẽ gẩy tàn thuốc điếu xì gà rồi hỏi:
- Có chuyện gì thế, Cục trưởng Tiền?
- Gọi mấy đứa xử con đĩ Kim Lan Châu cho tôi.
Tiền Trình tức giận nói.
Quách Thừa Phong mỉm cười nói:
- Sao thế, tình nhân cũ trở mặt à? Cậu không đùa tôi đấy chứ?
- Lắm mồm, có làm hay không? Không làm, tôi tìm thằng khác.
Ban nãy bị Diêu Mộ Tình phê bình, đến giờ Tiền Trình vẫn thấy vô cùng khó chịu. Đừng thấy gã đường đường là Cục trưởng Cục Tài chính, trong tập đoàn cũng vẫn chỉ là cấp dưới của Diêu Mộ Tình mà thôi.
Quách Thừa Phong khẽ vỗ lên người cô gái ngồi bên cạnh.
- Làm, sao lại không làm. Nếu không phải Cục trưởng Tiền bảo vệ, tôi đã muốn xử nó từ lâu rồi. Nghe đồn tiếng kêu của con bé đó được lắm, ha ha...
Quách Thừa Phong cười ha hả, vẻ mặt vô cùng bỉ ổi.
Xem ra thằng cha này đã có hứng thú rồi, gã cúp máy rồi gọi lớn:
- Các huynh đệ, làm việc thôi!
Vài tên đàn em lập tức hí hửng chạy đến.
- Anh Phong, có việc gì thế?
Quách Thừa Phong đập vào đầu một thằng rồi nói:
- Cẩu b, đi lấy máy ảnh đi!
Cả đám khí thế hừng hực bước ra khỏi quán bar, một tên đàn em chạy lại hỏi:
- Anh Phong, gọi mấy thằng?
Quách Thừa Phong đá gã một cái:
- Mẹ kiếp, gọi nhiều thế làm gì, mày đã thấy tao sợ bao giờ chưa.
Vừa định lên xe, gã quay đầu lại liền trông thấy cô gái ban nãy đang đứng trước cửa xe, gã lại mắng:
- Mẹ, đi theo làm gì? Hay cô cũng muốn làm diễn viên chính?
Rất nhanh, mấy tên quỷ đói đã xé rách hoàn toàn quần áo trên người Kim Lan Châu, váy, quần lót cũng đều bị xé nát. Có tên còn đưa lên mũi ngửi.
- Ừm, còn có mùi nước hoa nữa này.
- Tổ sư, mẹ mày chứ, bựa vừa thôi, cái này mà cũng có mùi nước hoa. Mày cho là bên dưới nó đi ra nước hoa chắc.
Một tên bên cạnh giật lấy chiếc quần lót, nhét vào miệng Kim Lan Châu.
- Ưm ưm ——
Kim Lan Châu giãy dụa không ngừng, song tay chân đều bị trói chặt, không thể động đậy được. Cô chỉ có thể chịu đựng đám ma háo sắc này giày vò cơ thể mình. Da thịt nõn nà, nhanh chóng xuất hiện một loạt những vết đỏ hồng.
Hai chân bị trói chặt đã được cởi ra, bên dưới một đám lông đen tuyền thấp thoáng một khe nhỏ, giờ đây khe ấy lại bày ra rõ mồn một dưới ánh đèn rực rỡ.
Thiếu gia Quách ngồi ở một bên hút thuốc, xem đám quỷ đói này hành động.
- Cẩu b, mẹ mày chứ, vội vàng cái gì, nhanh ra đây chụp ảnh đi!
- Nhím, mày cũng ra đây quay phim lại đi.
Hai tên đàn em ảo não đi đến, lôi ra một chiếc máy ảnh và một chiếc máy quay từ trong chiếc túi đặt cạnh cửa. Thiếu gia Quách vẫy vẫy tay nói:
- Trò hay sắp bắt đầu rồi, nghe kĩ cho tao. Mẹ kiếp, từng đứa một lên. Vội cái gì mà vội.
Mấy tên đàn em nghe vậy liền lùi sang một bên, chỉ có điều, nhìn thấy Kim Lan Châu, thân hình trắng trẻo mịn màng đang trần truồng nằm đó, đứa nào cũng dựng đứng cả lên. Con nhỏ này, cho dù không chơi, chỉ nhìn thôi cũng thấy thích rồi!
Hai thằng Cẩu b và Nhím đứng bên cạnh cầm máy ảnh và máy quay, ghi lại tất cả những màn thú vị. Thiếu gia Quách bước đến bên cạnh tấm ván, xoa xoa ngực Kim Lan Châu.
- Con mẹ lũ chúng mày, bị chúng mày bóp thành cái gì đây, chẳng khác gì đám bùn. Chẳng còn tí co giãn nào cả.
Gã vươn tay lên nắm lấy cằm Kim Lan Châu.
- Giờ cô em nói ra vẫn còn kịp đấy.
Miệng Kim Lan Châu bị nhét quần lót, chỉ có thể kêu ưm ưm ưm, vừa lắc đầu vừa kêu ư ư.
Thiếu gia Quách lạnh lùng cười.
- Tốt thôi, cô đã không chịu nói thì tôi sẽ cùng cô chơi đùa một chút. Nhím, bật máy quay đi, quay đẹp vào đấy!
Nói rồi gã lùi lại, ngoắc ngoắc ngón tay gọi một tên đàn em bên cạnh.
- Nhóc, chuyên nghiệp vào đấy!
Anh bạn này hưng phấn vô cùng, cái kia cũng đã dựng đứng lên rồi. Mình may thật đấy, lại được làm đầu tiên. May ghê ha!
Thằng nhãi này cũng thật là, nghe Thiếu gia Quách nói vậy liền lập tức cởi quần leo lên.
A —— vốn dĩ có một màn hay, ai ngờ tên này vừa lên đã vọng lại tiếng hét thảm thiết.
Thiếu gia Quách quay đầu lại nhìn, mẹ kiếp —— con mẹ nó, thật vô dụng mà.