Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1152 : Ông đâm chết mày!
Ngày đăng: 17:27 30/04/20
Đối diện với tên công nhân xây dựng đột nhiên ra tay này, ba người vốn không hề để tâm, ai ngờ đối phương cũng khá bản lĩnh, ra tay rất mạnh mẻ, ném hai viên gạch bay thẳng vào làm nứt kính chắn gió đầu xe.
Hơn nữa lực ném cũng vô cùng chính xác, chỉ làm nứt kính xe, chứ không bị vỡ. Kính của chiếc Hummer bị rạn làm ảnh hưởng tầm nhìn phía trước sẽ không thể chạy tiếp như bình thường được.
Một công nhân xây dựng không ngờ lại có bản lĩnh như vậy, khiến ba người bọn họ trong lòng hoảng hốt, Cừu Cương lập tức ra lệnh giết.
Hai gã vệ sĩ thật sự không ngờ đối phương lại nhanh nhẹn như vậy, vừa chớp nhoáng hai viên gạch đã bay ra từ tay đối phương, chỉ kịp thấy hoa mắt, hai chân đối phương như không ngừng phóng to ra, to ra trước mắt mình...
A —— a —— hai tiếng kêu thảm thiết vang lên, đích thật chân đối phương đã đá vào lòng ngực hai người rồi vững vàng tiếp đất, hai gã vệ sĩ cùng văng ngược ra sau. Bùm một tiếng, rơi ngã lộn cù mèo.
Cừu Cương cảm thấy hơi bất thường, lập tức nhảy lên buồng lái, khởi động xe chạy trốn.
Nơi đây là một công trường xây dựng mới được khởi công không bao lâu, ven đường chất đầy gạch, chính giữa chỉ còn khoảng trống đủ qua lọt một chiếc xe, cũng bị chiếc xe kéo và gạch của công nhân xây dựng này chặn ngang.
Cừu Cương nghiêm mặt, ánh mắt đằng đằng sát khí. Nếu không phải đang trong tình thế khẩn cấp thế này, nhất định ông đã cho người xử lý tên này. Hiện giờ thời gian cấp bách, không thể cùng người ta giằng co.
Hai tên vệ sĩ té lăn trên đất đứng lên, cùng vồ qua phía đối phương, Cừu Cương cho xe lui ra sau, chân giẫm lên chân ga, vô số 2, ưm! —— lấy hết sức nhấn mạnh chân ga, chiếc Hummer cao lớn dũng mãnh ngay lập tức như điên cuồng vọt qua. Đống gạch cao năm sáu mươi cm, trước mặt chiếc Hummer dũng mãnh, liền như vùng đất bằng phẳng, không chút cản trở.
- Ông đâm chết mày ——
Cừu Cương cũng may, nếu đổi lại là chiếc Mercedes-Benz kia, chắc chắn là không còn cách nào. chiếc Hummer thì khác, có thể chạy trên sa mạc chẳng khác gì xe tăng, một chướng ngại nhỏ như vậy trước mắt tuyệt đối cũng như chỗ không người.
Chiếc Hummer phân khối lớn, thế như không gì cản nỗi lao thẳng qua, tên công nhân xây dựng đang cản ở phía trước liền tung người nhảy lên, tránh được một đòn trí mạng.
Cừu Cương lái xe, rít gào như rê thóc mà đi.
Hai gã vệ sĩ cùng lao tới, dùng hết vốn võ nghệ của mình, giằng co với tên công nhân xây dựng này.
- Đồ chết tiệt, ông bắn cho ngươi chết! ~
Một tên vệ sĩ chìa tay vào rút súng ra, nhưng sờ thấy trống rỗng.
Chỉ nghe đối phương nói:
- Súng ở đây này ——
Tên vệ sĩ ngẩng đầu nhìn, khẩu súng lục của mình đang xoay tròn trên ngón tay đối phương, xem ra người ta cũng là một cao thủ chơi súng, nhúc nhích vài đầu ngón tay, băng đạn đã bị người ta tháo mất, từng viên đạn một rơi xuống.
Cả đám người liền cười ồ lên, Trương Nhất Phàm nói:
- Thời gian còn sớm, Giám đốc sở Sài, hay là chúng ta đi uống hai chén, ăn khuya chút gì!
Đoạn Chấn Lâm lập tức đứng lên,
- Tôi đã kêu nhà bếp chuẩn bị sẳn, mời mọi người, mời ——
Đoàn người vào thang máy, khi đi vào nhà ăn, Trương Nhất Phàm nói với Trương Tuyết Phong:
- Tối nay, duyệt cho ngươi uống rượu.
Hắn vỗ vỗ vai Trương Tuyết Phong, Trương Tuyết Phong chỉ mộc mạc cười cười, ngồi ở một bàn khác.
Trên bàn rượu, Trương Nhất Phàm cười rất rạng rỡ, hắn nói với Diệp Á Bình:
- Đồng chí Á Bình, Giám đốc sở Sài là thượng cấp củ của cô, tối nay Giám đốc sở Sài nếu uống không xong, đây chính là trách nhiệm của cô đấy nhá?
Diệp Á Bình biết, công lao tối nay đều quy về cho chính cô đoạt được, Giám đốc sở Sài người ta cũng phải vỗ về một chút. Vì thế cô liền cười phóng khoáng đứng lên,
- Nên thế, từ khi tôi làm cục trưởng tới nay, Giám đốc sở Sài đã rất quan tâm đến công tác ở Song Giang, tôi hẳn là phải đàng hoàng kính ly vị lãnh đạo này.
Đoạn chấn lâm đương nhiên cũng hiểu được dụng ý của Trương Nhất Phàm, nâng chén nói:
- Ừ, tối nay, chúng ta đích xác hẳn là phải đàng hoàng kính ly hai vị lãnh đạo này, để cảm tạ họ từ trước tới nay vẫn luôn coi trọng, ủng hộ và lý giải đối với lãnh đạo bộ máy Song Giang chúng ta. Mau, mau, mau, mời mọi người uống rượu!
Uống hết một vòng rượu, Trương Nhất Phàm gắp miếng cá,
- Con cá ở đập chứa nước Song Giang này khá ngon, Giám đốc sở sài nên nếm thử nhiều chút!
Khi nói lời này, hắn nhìn Đoạn Chấn Lâm.
Đoạn Chấn Lâm ngây ra một hồi, lập tức hiểu ra ý, tìm cớ đi ra cửa, nói với thư ký:
- Ngày mai trước tám giờ sáng, chuẩn bị sẳn vài túi cá chuối tươi ngon của đập Song Giang.