Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1153 : Tình hình Song Giang thế nào?

Ngày đăng: 17:27 30/04/20


Sau khi tan tiệc rượu, Diệp Á Bình đi vào trong phòng Chủ tịch tỉnh Trương, một Diệp Á Bình trong bộ trang phục cảnh sát, tư thế vẫn oai hùng hiên ngang như cũ, so với cô của vài năm trước cũng không có nhiều thay đổi.



Trương Nhất Phàm lưu ý đến vẻ tiều tụy của cô gần đây, bèn nói câu quan tâm,



- Đừng nghĩ ngợi quá nhiều, hãy thả lỏng mình một chút.



Đằng Phi rót tách trà cho hai người, rồi im lặng lui ra ngoài.



Diệp Á Bình cố gắng để bản thân bình tĩnh lại,



- Cảm ơn lãnh đạo đã quan tâm, tôi sẽ mau chóng điều chỉnh tâm trạng, cố gắng làm tốt công tác của mình.



Trương Nhất Phàm bưng tách trà ngồi xuống, thở dài,



- Người không phải là cỏ cây, nếu nói thật sự có thể hoàn toàn tách biệt giữa công việc và cuộc sống, e là không có mấy người có thể làm được. Hay là cô xin nghỉ phép một thời gian, thả lỏng mình một chút.



Diệp Á Bình yếu ớt nói:



- Không sao, chảy trong thân thể tôi chính là máu của quân nhân, tôi có thể chịu đựng được.



Nhìn trong mắt cô toát ra tinh thần quật cường, Trương Nhất Phàm hài lòng mỉm cười,



- Trên thế giới này, những phụ nữ có thể có khí phách như cô cũng không còn nhiều nữa.



Câu nói này không ngờ khiến Diệp Á Bình có chút đỏ mặt, Chủ tịch tỉnh Trương không phải chỉ khen ngợi mình qua một lần, nhìn cái tên tiểu tử trước kia nay đang ở trước mắt, ngày càng thành thục, điềm tĩnh, Diệp Á Bình liền nhớ đến khoảng thời gian hắn mới đến Song Giang.



Đối mặt tội phạm, lâm nguy không sợ, cố gắng xoay chuyển tình thế, là cái mà một chỉ huy, một đại tướng tài bình tĩnh phải có. Trận hành động tối nay này, nếu không có Trương Nhất Phàm trợ giúp, dựa vào lực lượng cảnh sát Song Giang, chỉ sợ là sẽ không tài nào có thể làm được sạch sẽ lưu loát như thế.
Bên ngoài còn có rất nhiều người đang chờ, ông ta chỉ cần biết kết quả là được rồi, tin tưởng Trương Nhất Phàm có thể xử lý tốt mọi chuyện.



Từ việc Chu Anh Văn không chuẩn bị pha trà, Trương Nhất Phàm đã biết thời gian giành cho mình không nhiều. Bởi vậy, hắn đơn giản nói vài câu,



- Với sự hiệp trợ của sở Công an tỉnh, hết thảy thuận lợi, băng nhóm buôn lậu thuốc phiện đã phá huỷ. Nhân vật bị tình nghi chính cũng đã sa lưới, còn lại chỉ là công việc dọn dẹp.



Lý Thiên Trụ nghe đã rõ, sở tỉnh chỉ là hiệp trợ, công lao và công tác chính vẫn là quy về cục Công an thành phố Song Giang, điều này trên chế độ thưởng phạt, phải được phân rõ cấp chủ yếu và thứ yếu.



Hắn gật gật đầu,



- Đồng chí Diệp Á Bình vẫn là rất khá, có thể hiên ngang lẫm liệt, công tư phân minh như thế, không hổ là con cháu nhà tướng. Đối với những cán bộ như vậy, chúng ta phải bồi dưỡng nhiều hơn. Tranh thủ càng nhiều cơ hội để cho họ được rèn luyện.



Xem ra cú điện thoại kết nối cùng Lý Thiên Trụ này của Diệp tư lệnh thật không tồi, Lý Thiên Trụ trên cơ bản đã khẳng định cách nói của Trương Nhất Phàm.



Được Lý Thiên Trụ cho phép, Trương Nhất Phàm đã an tâm, xem ra đề cử Diệp Á Bình lên, chỉ còn là vấn đề thời gian.



Đơn giản nói chuyện với nhau vài câu, Lý Thiên Trụ biết được Song Giang hết thảy đều ổn định, cũng không có nổi lên chấn động lớn gì, hắn cũng đã an tâm. Mới từ văn phòng bí thư Lý đi ra, chạm mặt tới Tống Hạo Thiên., bóng dáng cao lớn của thằng nhãi này, bước nhanh đến, khi thấy Trương Nhất Phàm, không ngờ lại biểu hiện ra cái nhiệt tình hiếm có, chủ động chìa tay phải ra,



- Chủ tịch tỉnh Trương, trở về rồi à! Thằng nhãi này cái giả tình giả nghĩa viết ở trên mặt, Trương Nhất Phàm cũng thấy rõ. Những người không biết nội tình, còn tưởng rằng hai người bọn họ có quan hệ bằng hữu vô cùng tốt, dù sao hai người đều có bối cảnh thủ đô, rất dễ dàng đi đến bước cùng nhau.



- Ôi chao, tối hôm đó uống rượu không có anh, đêm nay tôi mời.



- Được, được, có rảnh nhất định đi. nhất định đi!



Trương Nhất Phàm cũng giả tình giả nghĩa đáp lời.