Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1184 : Chuyện đang dần sáng tỏ

Ngày đăng: 17:27 30/04/20


Từ trường tiểu học Đầm Long, Trương Tuyết Phong hỏi Vương Quế Chi, nhà em Lưu Khánh Phi ở đâu?



Lưu Khánh Phi cùng thôn với Lưu Mi, hai đứa rất thân nhau, gia cảnh đều nghèo khó, nên hai đứa chơi với nhau khá lâu rồi. Đằng Phi và Trương Tuyết Phong cùng Vương Quế Chi trở về thôn, lúc tìm thấy Lưu Khánh Phi, em vừa đi chăn trâu về. Một cậu bé mười hai tuổi, đen thui, hoảng sợ khi nhìn thấy hai người lạ mặt.



Đằng Phi đang định hỏi, mẹ Lưu Khánh Phi từ trong nhà chạy ra.



- Các người là ai?



Khi chị ta nhìn thấy Vương Quế Chi, sắc mặt liền thay đổi:



- Mẹ Lưu Mi, sao chị lại đến tìm Khánh Phi nhà chúng tôi, Khánh Phi vẫn chỉ là một đứa trẻ, nó không hiểu gì sất, chị đừng đến gây sức ép với nó.



Lưu Khánh Phi quay đầu.



- Lưu Mi cùng cháu đi nhặt rác mà chết! Bọn họ đều không cho cháu nói!



Đằng Phi và Trương Tuyết Phong nhìn nhau, quả nhiên là có vấn đề! Đang định hỏi, mẹ Khánh Phi liền lôi thằng bé.



- Con nói linh tinh gì vậy, vào nhà, vào nhà.



Vương Quế Chi nổi giận.



- Mẹ Khánh Phi, Mi Mi cũng đã mất rồi, sao chị không để thằng bé nói chứ?



Mẹ Khánh Phi cảnh giác nhìn Trương Tuyết Phong và Đằng Phi.



- Không biết, không biết. Các người đừng đến tìm Khánh Phi nữa, chúng tôi không biết gì cả!



Nói rồi, chị ta liền đi vàonhà, đóng cửa lại.



Chỉ có trẻ con mới nói thật, không ngờ lại một lần nữa không được cho vào nhà, Trương Tuyết Phong muốn đến đập cửa, Đằng Phi nói, chúng ta đi thôi, đưa bố Lưu Mi ra đã.



Nhiệm vụ cấp bách, đành vậy thôi.



Trương Tuyết Phong nói với Vương Quế Chi:



- Về thị trấn đi, xem chồng chị bị giam ở đâu, cứu anh ấy ra trước.



- Anh ấy bị giam ở Ủy ban xã.



Vương Quế Chi trả lời trong nước mắt.



Tòa nhà lớn của Ủy ban xã Nam Mộc nằm cạnh một nhà ăn, sau nhà ăn là chuồng heo.



Lưu Khai Sơn bị nhốt trong chuồng heo ấy, trước đây Vương Quế Chi cũng bị giam ở đó, sau đó chị nhân cơ hội đi vệ sinh, rồi lén lút trốn đi. Sau khi trốn được, chị không dám về nhà mà lên thẳng tỉnh.
- Ông giải thích như vậy, tôi không phản đối. Nhưng chúng tôi có nhân chứng, đủ để chứng minh điều này, các anh giam người bất hợp pháp, bây giờ không nói, vậy thì để nói trên tòa đi!



Nhìn khí thế hai người, Chủ tịch xã Đàm đã có chút sợ.



- Nếu tôi nói, các anh có thể coi như lấy công chuộc tội không?



Trương Tuyết Phong hét lên một tiếng.



- Khốn kiếp, giờ này còn cò kè mặc cả nữa?



Chủ tịch xã Đàm nhìn thấy dáng vẻ tức giận kia của Trương Tuyết Phong, vô cùng lo lắng, gã khẽ cắn môi.



- Đúng thế, giam họ là ý của cấp trên. Sau khi con gái vợ chồng Lưu Khai Sơn chết, hai người họ chạy lên huyện, lên thành phố để kêu oan, cấp trên đánh điện đến, chúng tôi cũng không còn cách nào khác, đành phải theo chỉ thị cấp trên mà hành sự.



Trương Tuyết Phong có chút khó chịu.



- Kêu các người làm, thì các người có thể nhốt họ trong chuồng heo ư? Đây là cách mà các người dùng để đối xử với người đi khiếu nại sao? Khốn kiếp!



Chủ tịch xã Đàm bạo gan nói:



- Đó là do bọn họ tự tìm đến, khuyên bảo nhiều lần không nghe, chúng tôi đành phải dọa.



- Được, được lắm! Tôi rất mong lần sau cũng sẽ có người hù dọa các anh như thế. Thân là lãnh đạo chính quyền xã, cán bộ đất nước, cha mẹ của dân, không ngờ lại có kiểu quản lý như vậy.



Chủ tịch xã Đàm bị Trương Tuyết Phong mắng như vậy, liền tức giận.



- Anh là ai chứ? Dựa vào cái gì mà ở đây khua tay múa chân? Lời tôi muốn nói hết rồi, các anh cứ tự nhiên đi!



Đằng Phi thấy Chủ tịch xã Đàm như vậy cũng rất tức giận, nhưng hiện giờ bọn họ không có quyền xử lý người ta. Rời khỏi ủy ban xã Nam Mộc, hai người quyết định về thị trấn rồi tính tiếp.



Lưu Khai Sơn liền sợ.



- Quế Chi, anh thấy việc này hay là thôi bỏ đi, chúng ta không làm gì được người ta đâu, chúng ta đừng kiện nữa. Dân không đấu với quan, Quế Chi thôi đi vậy!



- Khai Sơn, anh nói gì vậy, hai vị này là cán bộ ở tỉnh, bọn họ tới để giúp chúng ta, chẳng lẽ cái chết của Mi Mi, anh không quan tâm nữa sao?



Lưu Khai Sơn cúi đầu, ôm mặt ngồi xổm xuống đất, khóc tu tu.



Đám người Đằng Phi sửng sốt, xem ra khẳng định là Lưu Khai Sơn này bị bọn họ dọa cho sợ. hai người vốn định dẫn họ về thị trấn, nhưng vợ chồng Lưu Khai Sơn muốn về nhà, Đằng Phi và Trương Tuyết Phong đành để cho họ về, cũng nói với hai người, ở nhà đừng đi lung tung, ngày mai mình sẽ tới tìm họ. Đằng Phi để lại số điện thoại của mình, rồi mới về thành phố.



Đằng Phi gọi điện cho ông chủ, báo cáo chi tiết tình hình tìm hiểu được hôm nay cho ông chủ. Trương Nhất Phàm nói:



- Ngày mai tôi sẽ tới huyện Vận, các cậu ở đó chờ tôi!