Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 119 : Sự xấu hổ của liễu hồng
Ngày đăng: 17:13 30/04/20
Chuyện gã Khâu Phát Tài này có một khối tài sản lớn như vậy, nhất định phải điều tra rõ.
Trương Nhất Phàm không thèm nói lời nào, rời khỏi nhà máy cơ khí Hoa Phong. Sau đó, hắn báo cáo lên Bí thư Lâm, đề nghị lập tức bí mật tiến hành điều tra Quản đốc Khâu Phát Tài của nhà máy cơ khí Hoa Phong. Dựa vào những gì Trương Nhất Phàm đã chứng kiến và hiện trạng của nhà máy cơ khí Hoa Phong, Bí thư Lâm đã đồng ý với đề nghị của Trương Nhất Phàm.
Một cuộc điện thoại đến phòng Kiểm toán huyện, ra lệnh lập tức bí mật điều tra Khâu Phát Tài.
Khi Trưởng phòng Kiểm toán Hứa Cường nhận được cuộc điện thoại, anh ta liền rùng mình một cái. Anh ta không hiểu vì sao đột nhiên Bí thư Lâm lại tham gia vào chuyện của nhà máy cơ khí. Anh ta nhanh chóng hiểu ra, gần đây Trương Nhất Phàm lo chuyện tái tổ chức hai nhà máy, có thể anh ta đã thấy chuyện gì không hay.
Bí thư đã ra lệnh, ai dám không nghe theo? Hiện giờ ở Thông Thành, Bí thư Lâm đang nắm quyền, nhất ngôn cửu đỉnh, Hứa Cường lập tức gọi ba người đến. Ba người này đều là trợ thủ đắc lực và là những người mà anh ta tin tưởng nhất.
Một người là Tổ trưởng Tổ kiểm toán La Quang Húc, một người là Phó Tổ trưởng Mạc Vân Thăng, còn một người là nữ, là thư ký Tổ kiểm toán, Điền Hải Dung.
Ba người đến văn phòng của Trưởng phòng, thấy vẻ mặt nghiêm túc của Hứa Cường, họ biết ngay là lại có nhiệm vụ quan trọng. Hứa Cường nói qua sự việc một lần, sau đó dặn dò:
- Việc này phải tuyệt đối giữ bí mật, không được phép tiết lộ cho ai khác!
Phó Tổ trưởng Mạc Vân Thanh có chút quan hệ với Khâu Phát Tài, sau khi quay về liền tìm một buồng điện thoại công cộng, lập tức gọi điện thoại cho Khâu Phát Tài.
- Phát Tài, gần đây anh có đắc tội với ai không?
- Tôi đắc tội nhiều người lắm, không nhớ hết được! Có chuyện gì vậy, anh Mạc?
- Chiều nay tôi vừa nhận được lệnh của Trưởng phòng, phải lập tức điều tra anh. Anh nên chuẩn bị trước đi, tôi cúp máy đây!
Nói vội hai câu, Mạc Vân Thăng liền cúp máy bỏ đi.
Khâu Phát Tài thấp thỏm lo lắng ngồi trong nhà. Đang yên đang lành, sao mọi chuyện lại bị lộ nhỉ? Mình còn đang muốn tận dụng quan hệ, định lợi dụng cơ hội lần tái tổ chức này để thâu tóm toàn bộ nhà máy.
Chẳng lẽ… Chẳng lẽ…?
Y đột nhiên nhớ tới chuyện buổi chiều. Không phải y đã đụng đến Phó Chủ tịch huyện Trương ở cổng chính nhà máy sao? Chắc chắn là việc mình mới mua xe đã khiến hắn nghi ngờ!
Hừ… các người cứ điều tra đi! May là chiếc xe kia mình không dùng danh nghĩa của nhà máy để mua, cũng không tự mình đứng tên mua. Cùng lắm thì giải thích với Phòng Kiểm toán rằng, mình mượn người ta không được hay sao?
Nghĩ đến đây, Khâu Phát Tài lập tức gọi điện thoại, bảo cháu trai y đánh xe ra vùng khác, tránh mặt vài ngày. Còn khoản tiền của nhà máy, y chưa bao giờ lo lắng, bởi vì y đã sớm đoán trước sẽ có ngày này nên đã sớm chuẩn bị chu đáo tất cả rồi!
Trương Nhất Phàm có thể gần gũi và bình dị đến thế khiến Lưu Hiểu Hiên cũng bất ngờ. Những cán bộ bình thường, nhất là những người trẻ tuổi, đều có chút kiêu ngạo, tự cho mình là đúng. Thế nhưng cả hai điều này Trương Nhất Phàm đều không có.
Lưu Hiểu Hiên lên tiếng:
- Có lẽ anh không biết, chuyện của mẹ tôi vẫn khiến tôi rất đau lòng. Bất kì ai nhắc tới chuyện đó, tôi đều không chịu nổi và sẽ nổi giận với người đó. Có lẽ anh không thể hiểu được, một đứa trẻ mồ côi cha từ nhỏ như tôi, đã phải chịu đựng rất nhiều khổ sở. Mẹ tôi cả đời yêu lầm người mới có kết cục hôm nay. Hy vọng anh có thể hiểu được cảm giác của tôi, thật sự rất xin lỗi, không phải tôi cố ý nổi giận với anh.
- Không sao đâu! Thật ra tôi hỏi thăm tình hình của mẹ cô cũng là do người khác nhờ. Rốt cục mẹ cô có phải người ông ấy muốn tìm hay không, hiện nay vẫn chưa xác định được. Hôm nay tôi đã đi gặp cậu của cô, nhưng dường như ông ta không muốn người khác gặp mẹ của cô.
- Anh muốn tìm người ư? Như vậy đi, tối nay tôi sẽ dành chút thời gian qua chỗ anh.
Nghe giọng nói của Lưu Hiểu Hiên thì có vẻ cô đang muốn chuộc lỗi.
- Không cần đâu! Đã muộn thế này rồi, để sau rồi hãy nói! Ồ, đúng rồi, không phải hôm nay cô phải đi biểu diễn hay sao?
- Tiết mục của tôi bị hoãn rồi.
Lưu Hiểu Hiên thản nhiên nói.
- Tiết mục bị hoãn ư? Vì lý do gì vậy?
Trương Nhất Phàm cảm thấy rất kì lạ, tiết mục của Lưu Hiểu Hiên đang yên lành tại sao tự nhiên lại bị hoãn? Chẳng lẽ là do tên khốn kiếp Chu Đỉnh Thiên giở trò? Trời! Cô ấy rất có thể chính là con gái của chú Đổng. Chúng bây đúng là đồ khốn kiếp, không ngờ lại dám làm như vậy với cô ấy, muốn chết đây mà! Trương Nhất Phàm thầm mắng không tiếc lời, hắn thầm suy nghĩ xem nên làm thế nào để giúp Lưu Hiểu Hiên một phen.
Thật ra, hắn dễ dàng bỏ qua cho Lưu Hiểu Hiên như vậy, một phần cũng vì nguyên nhân này.
Lưu Hiểu Hiên lắc đầu trả lời:
- Tôi cũng không biết.
Trương Nhất Phàm liền an ủi:
- Yên tâm đi, cô cứ coi như là được nghỉ ngơi vài ngày. Sau này bọn họ sẽ phải đích thân đến mời cô.
Thấy Trương Nhất Phàm nói một cách nhẹ nhàng như vậy, Lưu Hiểu Hiên cũng không để ý lắm. Cô chỉ thản nhiên mỉm cười. Xem ra hắn không biết mức độ nghiêm trọng của chuyện này!