Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1205 : Nhiệm vụ đặc biệt quan trọng
Ngày đăng: 17:28 30/04/20
Gió thu thổi lá vàng rơi.
Trương Nhất Phàm lại lần nữa trở về thành phố, thật là mệt mỏi.
Lần này về thành phố là theo mật lệnh của Đảng, vừa mới xuống máy bay đã được nhân viên Bộ Quốc phòng đón đi.
Thấy đối phương tự giới thiệu Trương Nhất Phàm thấy kỳ lạ, sao người của Bộ Quốc phòng lại ra đây? Cũng may không phải là tổ công tác của Uỷ ban Kỷ luật trung ương.
Trong lòng Trương Nhất Phàm có rất nhiều nghi hoặc, hắn cảm thấy chuyện này ngày càng huyền bí.
Ít nhất Lý Thiên Trụ biết được một chút nhưng lại không nói, đem niêm yết đáp án này. Cho đến bây giờ Trương Nhất Phàm vẫn chưa hay biết gì.
Vốn hắn muốn Thẩm Kế Văn đến đón nhưng Lý Thiên Trụ nói, lần này về thành phố càng ít người biết càng tốt.
Trương Nhất Phàm không hiểu, làm như bí mật Quốc gia vậy.
Tuy nhiên mấy người đang đến tiếp đón này đã biểu hiện rất nghiêm túc, không thể nhìn thấy hỉ nộ ái ố của bọn họ.
Càng lăn lộn lên trên càng tiếp cận với những người bí hiểm, vẻ mặt đều như tượng trong tranh, không có biểu hiện gì. Trương Nhất Phàm rất khó tưởng tượng ra họ đã sống qua ngày tháng như thế nào? Nếu một người ngay cả hỉ nộ ái ố đều không có, vậy có phải là bi ai không?
Trước trước sau sau có ba chiếc xe nhỏ trực tiếp chạy đến Trung Hải Nam, Trương Nhất Phàm bước xuống từ chiếc xe ở giữa, ngẩng đầu lên nhìn nơi mình từng đến, không ngờ có chút xa lạ.
Nhớ lần trước mình đến đây để thăm Chủ tịch Lý, hai năm sau cảnh còn người đã mất.
Phong cảnh vẫn như trước còn người thì đã không biết đi đâu.
Nhìn sơ qua mọi thứ ở đây, với phản ứng bản năng Trương Nhất Phàm tìm kiếm khắp nơi, Chủ tịch Lý đã nhậm chức được hai năm, nghe nói đã rời khỏi thành phố vì dân mà vui. Lấy lên được buông xuống được, đấy cũng là trình độ.
Rất nhiều người có quyền thế quá nặng để rồi cuối cùng thân bị vùi lấp, không được yên nghỉ.
Lần này vào thành phố mang theo vẻ mặt thần bí, Trương Nhất Phàm hơi ưỡn ngực, ngẩng đầu bước đi theo các đồng chí ở Bộ Quốc phòng để đến trụ sở làm việc. Tiếp đãi hắn chính là một căn phòng nhỏ độc đáo hiện đại, tại đại sảnh nhỏ này không ngờ cũng có nhiều thiết bị điện, khiến Trương Nhất Phàm thoạt nhìn cảm giác giống như căn phòng bí mật dành cho gián điệp.
Tiếp theo ông ta lại bấm cái điều khiển, trên tường lập tức xuất hiện một số hình ảnh, một chiếc thuyền lớn. Nhìn kỹ cũng không lớn lắm, chắc là một con thuyền lớn chưa được hoàn thành, Trương Nhất Phàm lập tức đem Hàng mẫu của hắn sắp xếp cùng một chỗ. Chẳng lẽ đây là Hàng mẫu như lời Trịnh Kiếm Phong nói?
Trịnh Kiếm Phong nói:
- Đây là thời kỳ trước khi Liên Xô chưa giải phóng, năm 1983 niên hoa lợi dụng dấu cộng để tạo ra Hàng mẫu. Điều đáng tiếc chính là, bởi vì Liên Xô giải thể hệ thống kinh tế sụp đổ đã ảnh hưởng trực tiếp đến việc hoàn thành chiếc thuyền mẫu này. Bởi vậy nhiệm vụ của anh chính là dẫn dắt đoàn khảo sát tới Ukraine để đàm phán, tranh thủ nắm dự án này trong tay. Công việc của anh chính là toàn lực ứng phó, lợi dụng thủ đoạn ngoại giao để thuyết phục nhóm người chống lại Ukraine, để cho chiếc thuyền Hàng mẫu này vào Quốc gia của ta, để chúng ta tiếp tục hoàn thành công việc tiếp theo. Kế tiếp chúng ta sẽ an bài cho anh thời gian nghỉ ngơi trong lịch trình làm việc, vẫn giữ chức vụ Phó Chủ tịch thường trực tỉnh Tương, thực tế anh đã là Đoàn trưởng đoàn khảo sát.
Cho đến giờ Trương Nhất Phàm mới hoàn toàn hiểu được nhiệm vụ lần này khi trở về thành phố, thật không nghĩ tới không ngờ lại để mình làm Đoàn trưởng đoàn khảo sát, đối với quyết định này Trương Nhất Phàm cảm thấy có chút kỳ quái. Vì sao không phải là chuyện của Bộ ngoại giao? Lại điều hắn một Phó chủ tịch tỉnh lại đây để đảm nhận trọng trách này?
Đem Hàng mẫu về nước mình, đây là một gian khổ thế nào mà được cho là sứ mệnh vĩ đại quang vinh.
Trịnh Kiếm Phong nói,
- Nếu muốn dân giàu nước mạnh, binh hùng tướng mạnh trước tiên phải có loại binh khí này, hiện nay chúng ta cần chính là vũ khí hùng mạnh này để gia tăng lực lượng cho hải quân chúng ta. Đây là một cái máy lớn nên tầm quan trọng của nhiệm vụ lần này chắc anh đã hiểu.
Trương Nhất Phàm đứng lên kính lễ,
- Xin Thủ trưởng yên tâm, Nhất Phàm sẽ tất cung tận tuỵ để hoàn thành sứ mệnh!
Trịnh Kiếm Phong gật gật đầu,
- Đây là do Bộ ngoại giao Chính phủ và Tổng bí thư quyết định, họ nhất trí giao cho anh, cố gắng làm, anh làm được mà!
Trong lòng Trương Nhất Phàm nhất thời nhiệt huyết mênh mông, có chút kích động nói:
- Tuy nhiên tôi còn có một chuyện không rõ, vì sao lại chọn tôi đảm đương chức Đoàn trưởng này?
- Ngoại giao cũng là một loại thủ đoạn, với khả năng của anh sớm muộn gì cũng sẽ đi đến bước này. Về phần vì sao chọn anh, hay là anh trở về hỏi ba anh chút đi!
Lúc này Trương Nhất Phàm mới nhớ tới đêm qua lúc xem ti vi, linh cảm nhạy bén của Lý Hồng, lúc ấy cô khẳng định cho rằng Tổng thống Ukraine đến thăm tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản, quả nhiên không sai chỉ có điều Trương Nhất Phàm không ngờ tới chuyện này có liên quan đến mình.