Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1204 : Phải về thành phố

Ngày đăng: 17:28 30/04/20


Cuối cùng phong trào huỷ diệt ma tuý, nơi đỗ trạng nguyên và có chiến công lừng danh nhất chính là tỉnh Tương.



Bởi vì Đường Vũ và Diệp Á Bình có công trong việc tiêu diệt ma tuý, hai người đều được đặc cách đề bạt lên chức Phó giám đốc sở Công an.



Cho tới giờ Diệp Á Bình vẫn có liên hệ đến chính trị pháp luật ở tỉnh Tương, một nữ Phó giám đốc sở duy nhất.



Thằng nhóc Đường Vũ này nhân hoạ đắc phúc, lần trước bởi vì đắc tội với công ty Viễn Cảnh thiếu chút nữa là bị Tỉnh trách phạt, không ngờ chính vì vậy mà câu được một con cá lớn. Do đó tìm ra được một tập đoàn buôn lậu ma tuý lớn nhất cả nước, đã phá huỷ thành công bảy chi nhánh ma tuý, có thể nói là chiến công hiển hách.



Dường như lần này Lý Thiên Trụ chỉ biết Phương gia bị hủy, bởi vậy trong thời điểm mấu chốt y tập hợp nhóm người Trương Nhất Phàm, Thẩm Quốc Hoành, Tống Hạo Thiên,.. lại một chỗ, từ khía cạnh khác mà nói cũng là một sự giám sát và bảo vệ.



Chuyện Phương gia hắn không hi vọng mấy người ở dưới tham gia vào. Phương gia và Trương gia là kẻ thù truyền kiếp, Thẩm gia cũng khó lòng nhúng tay, sau chuyện này Trương Nhất Phàm nghĩ, chắc Lý Thiên Trụ có được chỉ thị của cấp trên nào đó.



Hoặc là sớm đã quyết định đụng đến Phương gia. Còn vì sao thì Trương Nhất Phàm không thể hiểu hết.



Phương gia bị giết khiến cho Tống Hạo Thiên cảnh giác, không ngờ anh ta khôn ngoan hẳn ra, biểu hiện có chút im lặng.



Đương nhiên chính mắt Tống Hạo Thiên chứng kiến cảnh Phương gia bị giết, trong lòng cũng có chút xót thương. Dĩ nhiên anh ta biết được kết cục này là như thế nào, nếu không phải Trung ương gật đầu muốn đụng đến Phương gia, căn bản người khác không thể nào lật đổ Phương gia.



Nhưng nguyên nhân mà Trung ương đụng đến Phương gia Tống Hạo Thiên cũng không biết, chắc là ý nghĩ nào đó trong đầu lãnh đạo, chỉ có thể ngẫm nghĩ không thể nói ra ngoài.



Sau khi toàn bộ sự việc phát sinh, cả nước đang rất khẩn trương cho phong trào cuối cùng, Bộ Công an vẫn còn đang truy nã và tiêu diệt tội phạm, Uỷ ban nhân dân và Tỉnh uỷ tỉnh Tương bắt đầu ổn định, lại tiếp tục trở về quỹ đạo.



Ngày 19 tháng 9 năm 2004 họp Đảng cộng sản Trung Quốc Trung ương Đảng chính thức đưa ra mục tiêu lịch sử “Thành lập xã hội bình đẳng”.



Ngày 3 đến ngày 5 tháng 12 trên Hội nghị công tác Kinh tế của Trung ương đưa ra “Kiên trì vì con người, cố gắng xây dựng một chủ nghĩa xã hội khoa học” là một trong sáu hạng mục trong kế hoạch kinh tế năm 2005. Thành lập một xã hội cộng hoà phải đẩy mạnh khả năng xây dựng Chính trị, kiên quyết chấp hành “Khoa học cầm quyền, dân chủ cầm quyền, nề nếp cầm quyền” quan niệm cầm quyền không có trong nền kinh tế “Đa số lấy GDP làm mục tiêu trung tâm” đẩy mạnh việc phát triển Khoa học và công bằng xã hội.



Đề nghị này là dấu hiệu đầu tiên cho sự phát triển Chủ nghĩa xã hội khoa học, lại tiếp tục bước vào một thời kỳ mới, đây chính là dấut mốc, nhiệm vụ và mục tiêu sau đó không hề lấy GDP làm trung tâm, chính thức bắt đầu coi trọng quan niệm xã hội công bằng, hình thái xã hội cầm quyền.



Trong quan niệm Chính trị Trung ương Đảng đã chuyển biến khiến Trương Nhất Phàm ý thức được, cuộc cải cách được mở ra hôm nay, nền kinh tế ngày càng tăng vọt phát triển hiện đại, Đảng chỉ đạo tư tưởng bắt đầu lấy xây dựng kinh tế làm đầu rồi đến hình thái xã hội công bằng.



Việc quyết định của Trung ương Đảng trong hội nghị lần này, hắn đoán chắc chắn có liên quan rất lớn đến vụ buôn lậu ma tuý lần này. Mà cuộc vận động này, giá phải trả chính là chứng kiến cảnh Phương gia bị giết, cũng chứng kiến một thời đại thay đổi và tiến bộ.



Hai tháng sau khi Phương gia bị giết, chiều nay Lý Thiên Trụ gọi Trương Nhất Phàm vào văn phòng, tự mình rót ly trà cho Trương Nhất Phàm. Điều này khiến cho Trương Nhất Phàm cảm thấy vừa mừng vừa lo.



Bí thư Lý đích thân rót trà cho mình, ý gì đây??
- Không thèm nghĩ nữa, là phúc thì không là hoạ, là hoạ sẽ không tránh khỏi.



Lần đầu tiên Lý Hồng dịu dàng như thế ngồi bên cạnh Trương Nhất Phàm,



- Nếu anh có chuyện gì em cũng sẽ không làm Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật nữa.



Trương Nhất Phàm hơi sửng sốt, sau đó liền mỉm cười,



- Em ngốc quá! Chức Chủ nhiệm Uỷ ban Kỷ luật tốt như vậy mà không lo, nghĩ gì vậy?



Lý Hồng ngẩng đầu lên nhìn lên trần nhà,



- Đột nhiên muốn nghỉ ngơi để thư giãn bản thân.



Cách nghĩ này của cô khiến Trương Nhất Phàm cảm thấy có nội tình bên trong. Thật ra trong lòng Trương Nhất Phàm cũng có ý nghĩ này, nếu được mình có thể ở một nơi nào đó trong Thái Bình Dương này mở một tiệm buôn bán nhỏ, vui vẻ vẻ hưởng thụ cuộc sống.



Tất nhiên đây chỉ là giấc mộng chắc chắn không thể thực hiện. Ai bảo hắn là một Đảng viên, một cán bộ Quốc gia, cho dù có tiền cũng không thể sống những ngày tháng thần tiên như trong suy nghĩ mình được.



Trong khi hai người đang trò chuyện thì trên ti vi Chính quyền đang phát tin tức, Tổng thống Ukraine qua thăm..



Lý Hồng kỳ lạ nói:



- Tổng thống Ukraine này dường như rất thích Trung Quốc chúng ta, năm nay đã đến lần thứ hai.



Trương Nhất Phàm nghe nói thế mới để ý tin này, đúng vậy Tổng thống Ukraine năm nay đúng là đã đến đây lần hai, hắn cười cười,



- Này cho thấy quan hệ giữa Quốc gia của mình và người ta rất tốt!



Lý Hồng nói:



- Em vẫn cảm thấy không đơn giản như vậy. Không thể nào, không thể nào!



Cô đã nói hai câu không thể nào.