Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1289 : Chuyện xưa
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
Buổi biểu diễn long trọng ở Giang Hoài sẽ được tổ chức ở cung thể thao.
Cung thể thao vô cùng náo nhiệt.Tiếng người ồn ào, như hàng vạn người đều đổ xô ra đường.
Có mặt ở đây hôm nay đều là những minh tinh nổi tiếng. Có cả 2 ca sĩ nổi tiếng đến từ Đài Loan, còn có mấy ca sĩ đầy tiềm năng đến từ Hồng Kông. Nhưng nhiều nhất vẫn là những người vì Hạ Vi Nhi mà đến.
Hạ Vi Nhi bắt đầu bước vào nghề là theo nghiệp điện ảnh, sau đó mới nhảy sang gia nhập vào giới ca sĩ. Mấy năm trước còn có cả một trang chuyên đề về cô, làm cho giọng ca cũng như hình ảnh của cô lập tức nổi tiếng khắp toàn Giang Nam, vang dội cả giới người Hoa.
Thậm chí có cả đạo diễn nổi tiếng của Hollywood cũng đích thân mời cô đến để cùng phát triển. Điều đó thực sự là mơ ước của rất nhiều minh tinh màn bạc và ca sĩ nổi tiếng. Bởi vì đến Hollywood cũng đồng nghĩa với với việc bước ra thế giới, bước lên vũ đài quốc tế.
Một việc tốt như vậy, nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Hạ Vi Nhi lại từ chối.
Minh tinh người Trung Quốc đầu tiên từ chối đến Hollywood. Nhưng danh tiếng của Hạ Vi Nhi không vì đó mà giảm sút, ngược lại càng nổi như cồn, đã thu hút được một lượng fan vô cùng đông đảo.
Sự việc tưởng như tình cờ, có thể coi đó như là một vận may. Nhưng thông qua đó ta thấy được thực lực của cô ấy, thật sự là không phải tầm thường. Giống như sau này Chu Phán Phán khi tham gia vào Tập đoàn điện ảnh và truyền thông Dương Thị cũng chưa bao giờ nổi tiếng đến vậy,chỉ được xếp vào hàng diễn viên hạng hai mà thôi.
Còn cả hai chị em song sinh được một tay Trương Mạnh Phàm đào tạo nên, cuối cùng cũng chỉ có thể trụy lạc ở trên giường chứ nào thể hiện được khả năng ở trên màn ảnh chứ. Hạ Vi Nhi tự nhiên trở thành con át chủ bài của Tập đoàn Dương Thị.
Trong buổi trình diễn này, tiết mục của Hạ Vi Nhi được xếp là tiết mục áp chót. Đây chính là do chủ nhiệm Phương Lợi nắm bắt được tâm lí của người xem. Muốn đẩy không khí lên đến cao trào. Đương nhiên, họ còn sợ một số fan hâm mộ sẽ rời đi sau khi thần tượng của họ đã diễn xong và rời khỏi sàn diễn sẽ làm cho hội trường trở nên vắng vẻ.
Hai người dẫn chương trình của Đài truyền hình tỉnh đang trân trọng kính mời ngài Phó chủ tịch thường trực thành phố tỉnh Giang Hoài - Lục Thiên Trường lên khán đài đọc diễn văn.
Mọi người đều biết cán bộ cấp Phó Giám đốc sở có tài năng nhất này chính là cháu trai của Lục Chính Ông. Nhờ quan hệ này nên dù đến đâu Lục Thiên Trường đều nhận được sự tán thưởng.
Rất nhiều người hiểu chính nhờ quan hệ Lục Thiên Trường mới leo lên được cái ghế mà Lục Chính Ông đã sắp sẵn. Do đó lời diễn văn du dương trầm bổng trên khán đài, cộng thêm dung mạo đường đường, tướng mạo xuất chúng của Lục Thiên Trường đã nhận được rất nhiều lời khen cho bài phát biểu này.
Lục Thiên Trường rất thích bầu không khí này, càng thích cái cảm giác được người ta tán dương, được nhìn thấy sự reo hò nhiệt tình của khán giả bên dưới. Sau khi phát biếu xong, Lục Thiên Trường vẫy tay chào rồi quay lưng bước đi, lưu lại trong lòng người xem một dáng vẻ thật phóng khoáng.
Tham gia vào buổi nhạc hội này, thực ra phần lớn đều là những nhân viên cơ quan, ngoài ra còn có những fan hâm mộ cuồng nhiệt, cũng có một số cán bộ lãnh đạo. Nhưng những vị lãnh đạo trên không phải thực lòng đến xem buổi biểu diễn mà chính là đến nói chuyện để lấy lòng công chúng.
Người MC nhìn cô cười đắc chí:
_ Không nhất thiết cô phải nói, trừ khi cô muốn nói, nhưng tất cả những điều cô nói chúng tôi sẽ ghi lại, làm bằng chứng trước tòa.
_ Ha ha
Cả khán đài rộ lên những tiếng cười. Hạ Vi Nhi thực sự cảm thấy rất khó xử, nhất thời không cẩn thận thốt lên một câu, làm cho người ta nắm được đuôi. Cô chớp chớp mắt
_ Thật mà, xin mọi người hãy tin tôi. Thực sự chúng tôi chỉ là những người bạn bình thường. Mọi người cũng biết, tôi đã chủ trì hôn lễ cho rất nhiều bạn bè. Trong đó có các công tử nhà giàu, cũng có những người bạn trong làng giải trí. Tôi nhớ đến họ là chuyện rất bình thường mà! Nhưng họ có nhớ đến tôi hay không, thì tôi không thể biết được.
Nếu mọi người thực sự thích Vi Nhi, thì hãy giơ những đóa hoa trên tay của các vị lên, hãy tiếp tục ủng hộ tôi,. Anh ấy thật sự còn vất vả hơn tôi nữa! Thôi được rồi, mọi người đừng nói về vấn đề này nữa. Nếu thích, tôi sẽ hát tặng các vị bài “Điều lãng mạn nhất”
“Lưng dựa vào lưng ngồi trên thảm. Nghe nghe nhạc và nói về những ước mơ. Anh hy vọng em càng ngày càng dịu dàng. Em hy vọng trong lòng anh luôn có em.
Anh nói muốn tặng em một ước mơ lãng mạn nhất, cảm ơn em đã đưa anh đến thiên đường. Dẫu có mất cả đời để thực hiện ước mơ đó. Chỉ cần em nói anh sẽ mãi mãi không quên.
Em nghĩ điều lãng mạn nhất đối với em, chính là có thể cùng anh đi hết cuộc đời này”
Giọng ca giống như tiếng tiêu trời của Hạ Vi Nhi cất lê, cả khán đài chợt im bặt. Rất nhiều người không kiềm chế được đã hươ hươ những chiếc gậy dạ quang trên tay mình, rất chăm chú nghe cô ấy hát, Lục Thiên Trường cũng mắt nhìn không rời, rất chú tâm.
Chu Thế Vinh thấy vậy, rút từ trong áo vec ra 2000 tệ, nói vài câu với thư kí, thư kí nghe xong liền cầm một bó hoa đi lên khán đài.
_ Cảm ơn bó hoa của người bạn này.
Hạ Vi Nhi bỗng dưng phát hiện ở giữa còn kẹp một tờ tiền, cô chuyền tay đưa bó hoa cho người dẫn chương trình và nói nhỏ:
_Phiền tí nữa đưa lại cái này cho khách!
Hạ Vi Nhi đưa cho người dẫn chương trình một cách khéo léo, lại có hoa trên tay, nên ở dưới khán đài không ai phát hiện ra, sau đó cô ấy lại thản nhiên hát tiếp.