Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1297 : Anh đã quyết định rồi
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
- Anh thật sự muốn thay Lục Chính Ông nói chuyện sao? Trưởng ban thư ký có thể đang ở châu Âu, nhất thời trong khoảng thời gian ngắn không thể tìm ra tung tích của ông ta, hơn nữa, cho dù có tìm ra, muốn đưa ông ta về cũng không phải là chuyện dễ.
Lý Hồng biết được quyết định của Trương Nhất Phàm, lập tức đi ra ngăn cản.
Đổi lại là trước kia, Lý Hồng tuyệt đối sẽ không làm như vậy, nhưng bây gờ đã khác rồi, cô ta vì Trương Nhất Phàm có thể nhượng bộ một bước.
Đoàn khảo sát của Giang Hoài sau khi xuất ngoại, xảy ra chuyện ngoài ý muốn này, Lục Chính Ông không thể trốn tránh trách nhiệm.
Hơn nữa đây là cơ hội tốt nhất để lật đổ người đứng đầu Lục Chính Ông, chỉnh cần Lục Chính Ông ngã xuống, ban lãnh đạo của Giang Hoài sẽ phải tổ chức lại từ đầu. Trương Nhất Phàm có thể hưởng được chút lợi ích trong đó.
Trong thời điểm mấu chốt này, Trương Nhất Phàm lại quyết định giúp Lục Chính Ông một tay, xoay chuyển sự suy sụp này của ông ta.
Nếu có điều tra ra vấn đề của Lục Thiên Trường, cũng chỉ làm lay động uy tín của Lục Chính Ông, vậy việc Trưởng ban thư ký bỏ trốn, lại làm lung lay nền tảng của ông ta.
Lúc này Trương Nhất Phàm không những không báo cáo với cấp trên, lại còn giúp ông ta che dấu, cấp trên truy cứu xuống, hắn ta cũng sẽ phải chịu trách nhiệm.
Ý của Lý Hồng chính là có đáng để mạo hiểm như vậy hay không. Sau khi mạo hiểm, Lục Chính Ông có nhận tình cảm của hắn hay không?
Trương Nhất Phàm gõ gõ bàn.
- Đừng nói nữa, anh đã quyết định rồi.
Cho tới bây giờ, kẻ đứng sau thao túng vẫn chưa lộ diện, đâu với một đối thủ trong bóng tối, không bằng đọ sức với một đối thủ ngoài sáng. Ít nhất đối phương cũng đã lộ diện trước mặt, còn đối thủ trong bóng tối, không có cách nào tìm thấy. y ra tay với anh khi nào, căn bản anh cũng không biết, hơn nữa khó lòng mà phòng bị.
Mấy ngày nay, vấn đề mà Trương Nhất Phàm luôn băn khoăn đó là đối thủ ẩn núp này rốt cuộc là muốn làm gì?
Phân tích từ động cơ, ít nhất Lục Chính Ông là vì sự phát triển của Giang Hoài, vì dân chúng của Giang Hoài, chỉ có điều phương hướng và cách làm của ông ta còn cực đoan, một lòng theo đuổi thành tích hư vô, để đạt được mục đích riêng ở một mức độ cao hơn.
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì cũng không có gì sai.
Chỉ là quan niệm và góc độ xem xét vấn đề không giống nhau mà thôi, nhưng đối thủ ẩn núp này lại mang theo một mục đích chính trị không thể cho ai biết. Y lật đổ Lục Chính Ông, phá vỡ thế cục lớn mạnh của ông ta tại Giang Hoài, kế tiếp sẽ làm cái gì nữa?
Đây là âm mưu, hơn nữa y đã tính toán cả mình và Lý Hồng trong đó, bởi vì dựa vào năng lực của y, không có khả năng đối địch với Lục Chính Ông. Chính mình thật sự phải làm một tay sung sao?
Vấn đề này Trương Nhất Phàm đã nghĩ rất rõ ràng, vì vậy hắn ta mới đưa ra quyết định như thế.
Lý Hồng cũng hiểu được đạo lý trong lời nói của hắn, còn trên thực tế, đối thủ ản núp trong bóng tối này luôn làm hai người đau đầu. tên này lúc ẩn lúc hiện, hư vô mờ ảo.
Nhìn dáng vẻ tươi cười hỉ hả này của Lục Thiên Khoáng, Âu Dương Tam Hào bất đắc dĩ thở dài.
- Lục bí thư bị làm cho sứt đầu mẻ trán như vậy, chúc mừng cái gì?
Lục Thiên Khoáng mỉm cười.
- Yên tâm đi, ba tôi không gục được đâu. Cấp trên sẽ không vì chuyện nhỏ này mà loại bỏ ông ấy!
Xem cậu ta nói nhẹ nhàng như vậy, Âu Dương Tam Hào không biết nói gì nữa, cuối cùng là Thái tử gia đầu tiên của Giang Hoài, lão gia đã khổ như vậy, cậu ta vẫn vô tâm như thế, dường như tất cả đều không có quan hệ gì với cậu ta.
Âu Dương Tam Hào thầm thở dài, về phương diện này thì cậu ta kém xa so với chị cậu ta, không có một chút giác ngộ. toàn là thế hệ thanh niên chơi bời lêu lổng, nếu không phải có người cha làm bí thư tỉnh ủy, còn có thể ung dung như vậy hay sao?
Ôi, xem ra đầu thai cũng là một kỹ thuật sống.
Lục Thiên Khoáng thấy hắn một bộ dáng nặng nề tâm sự, cười cười.
- Kỳ thực anh không cần phải bi quan như vậy, Trưởng thư ký chạy rồi, anh chính là tâm phúc duy nhất của ba tôi, chẳng lẽ không phải chuyện tốt sao?
Âu Dương Tam Hào nhíu nhíu mày.
- Nói bậy gì hả? cẩn thận bị Lục bí thư nghe được, mắng chết cậu.
Lục Thiên Khoáng bày ra dáng vẻ chẳng sao cả, đến gần Âu Dương Tam Hào nói nhỏ:
- Tin tức Lục Thiên Trường bị cách ly để điều tra là do anh tiết lộ với Trưởng thư ký đúng không?
Trong lòng Âu Dương Tam Hào kinh ngạc.
- Lục thiếu gia, lời của cậu nếu như truyền ra ngoài, cái mang nhỏ này của tôi, sẽ nằm trong tay cậu rồi.
Lục Thiên Khoáng nhìn thấy toàn bộ biểu hiện của Âu Dương Tam Hào, cũng không nói gì, chỉ cười lớn một trận, lắc đầu bỏ đi.
Âu Dương tam Hào nhìn bóng dáng cậu ta, ánh mắt bỗng trở nên ác liệt, mơ hồ mang theo một tia sát khí, Lục Thiên Khoáng này, không thể tưởng tượng được cẩu thả như vậy, không đúng, xem ra trước kia đã xem thường cậu ta.
Lục Nhã Tình đi từ thư phòng ra, thần sắc trong mắt Âu Dương Tam Hào chợt lóe rồi biến mất, lại quay về bộ dáng lo lắng.