Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1308 : Trưởng ban thư ký gặp tai nạn xe

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Ở trong thành phố Giang Hoài, khách sạn năm sao nổi tiếng nhất - Hoàng Triều Quốc Tế, trong phòng chuyên dùng của Chu thiếu gia, Lục Thiên Khoáng đang ngồi ở đó, tay không ngừng nâng cốc, nhín lông mày.



Bên cạnh là một cô gái vô cùng xinh đẹp, áp hai cánh tay thon dài lại:



-Lục thiếu gia, đang nghĩ gì vậy?



Âm thanh nũng nịu, mê đắm tận xương, Lục Thiên Khoáng vung tay lên.



-Tránh ra, đừng làm phiền tôi!



Trên mặt cô ấy hiện lên một tia buồn khổ, ngoan ngoãn mà đưa tay ra.



Chu thế Vinh đi vào, đưa ánh mắt, cô gái đó lập tức đứng dậy, liền bước vội rời khỏi.



-Tôi nói anh làm gì ở đây? Một khuôn mặt như quả mướp đắng, cuộc sống khổ ít, tận hưởng cuộc sống trước mắt đi!



Chu Thế Vinh ngồi đối diện với Lục Thiên Khoáng.



-Nghe nói vấn đề của chú Lục, lập tức liền đến đây giải quyết, chẳng lẽ cậu không vui mừng?



Lục thiên Khoáng liếc nhìn anh ta.



-tôi làm sao nói với anh đây, người không lo xa tất có lo gần, suốt ngày chỉ biết chơi với phụ nữ, chuyện nghiêm chỉnh thì hiểu cái gì.



-ây, anh đừng có nói tôi như vậy, Hoàng Triều Quốc Tế có thể có được hôm nay, đó cũng là công lao của tôi, lại nói, nhà họ Chu chúng tôi đã phân công rõ ràng, giai đoạn của tôi bây giờ là nghỉ ngơi dưỡng sức, tìm cho chu gia một người vợ, nối dõi tông đường, nếu thành công, đó cũng chính là công lao giỏi.



Lục Thiên Khoáng uống một ly, châm thuốc lá, đem cánh tay khoác lên ghế xô-pha.



-Ây, Trưởng ban thư ký ngày mai có trở về thật không?



Chu thế Vinh tiếp cận hỏi.



-Tin tức này hẳn là không sai. Tôi nghĩ hai vị thủ trưởng còn không đến mức nói đùa.



Lục Thiên Khoáng nói một cách điềm đạm.



- nhưng tôi vẫn thấy rất lạ, Trương Nhất Phàm sẽ thế nào?



Chu Thế Vinh lẩm bẩm:



-Rõ ràng đây là một cơ hội, hắn làm sao bỏ cuộc?



-Anh cũng hi vọng ba tôi sụp đổ?



-Ây, sao cậu lại nói như vậy? Tôi làm sao lại hi vọng chú Lục sụp đổ? Tôi chỉ là căn cứ tình thế trước mắt của tỉnh Giang Hoài mà xem, không có lý do gì? Chẳng lẽ cậu lại không nhận ra như vậy?



Lục Thiên Khoáng nhả điếu thuốc.



Xem không hiểu, không biết anh ta chơi trò nào?
Lục Chính Ông chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, điện thoại rơi xuống đất.



Trương nhất Phàm cũng chấn kinh, ngẩn ngơ, tại sao lại như vậy?



Sắc mặt Lý Hồng thay đổi xảy ra tai nạn xe???



Cục công an thành phố sợ ra mặt.



-Sao lại thế này? Sao lại thế này? không phải để các anh bảo hộ sao? làm chuyện gì vậy? lập tức phong tỏa hiện trường.



Trương Nhất Phàm ngẩn ngơ, nói với Trương Tuyết Phong.



-Đi sơn trang Độ Giả!



Lục Chính Ông tỉnh táo trở lại.



-Đi sơn trang Độ Giá



Hai chiếc xe, một trước một sau, ồ ạt hướng về sơn trang Độ Giả.



Trương Nhất Phàm sau khi xuống xe, xe của Lục Chính Ông cũng đã tới, hai người đứng bên cạnh xe, nhìn nhau không nói gì.



Chuyện tai nạn xe này xảy ra thật sự đúng lúc, làm sao nói chuyện với thủ trưởng trung ương đây?



Hai người lặng im một hồi, lúc này mới nói:



-Đi thối đối diện với sự thật.



Ở lầu số 1, hai vị thủ trưởng sáng sớm đã vệ sinh cá nhân xong, nhìn thời gian chầm chậm chỉ tám giờ một khắc, họ nghĩ, Lục Chính Ông và Trương nhất Phàm nên đến đây báo cáo kết quả rồi. Hai người đang ăn sáng, thư ký đi vào báo cáo.



-Bí thư Lục và chủ tịch tỉnh Trương đến rồi!



Hai người đều nhìn nhau cười.



-Rất đúng giờ!



Không ngờ hai người khi bước vào, vẻ mặt nặng nề, Trưởng ban thư ký Giả trong lòng lập tức có chút thất vọng.



-Sao thế?



Lục Chính Ông nặng nề nói:



-Sương mù qua lớn, Trưởng ban thư ký trên đường trở về, đã xảy ra tai nạn xe!



-Tại sao lại như thế?



Hai người vô cùng sợ hãi đột ngột đứng dậy!