Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1309 : Thật không ngờ Giang Hoài sâu đến vậy

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Không khí trong nháy mắt trở nên nghiêm trọng.



Phó trưởng ban của tổ chức trung ương, nghiêm túc nói:



Mmọi người xác định người xảy ra chuyện là Trưởng ban thư ký tỉnh ủy chứ?



Xem ra ông ấy đang nghi ngờ lời nói của hai người họ. Trên thực tế, chuyện này cũng quá trùng hợp.



Hai người họ ở đây chờ bốn ngày, cuối cùng nói cho họ biết người đã chết.



Tai nạn xe, thật là một cái cớ hay.



Có lẽ, trưởng ban thư ký căn bản là không có trở về, bọn họ trong tình huống bất đắc dĩ tùy tiện kiếm một cái cớ, thậm chí ngụy tạo một sự cố, để che dấu tai mắt của hai người. Loại chuyện này không phải là chưa từng xảy ra, phó trưởng ban tổ chức đối với việc này rất là nghi ngờ.



Trương Nhất Phàm hơi biến sắc, đang muốn nói thì Trưởng ban thư ký Giả nói: mọi người ra ngoài đi, chúng tôi thương lượng một chút.



Hai người đi ra, đứng ở ngoài hành lang, ai cũng không nói gì.



Trong phòng, Trưởng ban thư ký Giả nói:



- Tôi cảm thấy họ không cần phải gạt chúng ta, chuyện này có thể là một sự cố ngoài ý muốn, hay là chúng ta tìm Lý Hồng bàn bạc



- Không còn thời gian nữa, chúng ta phải ra sân bay ngay



- Không sao, hiện tại sương mù rất lớn, sân bay nhất định đã đóng cửa, khi nào sân bay mở thì chúng ta khi đó đến,vẫn còn kịp.



- Vậy được rồi!



Lý Hồng là cháu gái của tổng bí thư, đường đường là thiên triều công chúa, cô luôn luôn công tư phân minh, không thiên vị ai.



Nếu người như vậy mà còn không thể tin tưởng thì không còn ai có thể tin tưởng được.



Vì vậy hai người bàn bạc đến tìm Lý Hồng.



Lý Hồng nhìn thấy Trương Nhất Phàm và Lục Chính Ông đợi ở bên ngoài, cô liền đi vào.



- Đồng chí Lý Hồng, tôi và trưởng ban thư ký muốn nghe cô báo cáo, hy vọng cô làm đúng theo nguyên tắc, nói cho chúng tôi biết chuyện xảy ra ngày hôm nay.



Lý Hồng gật đầu, cầm lên một cuốn vở:



- Bảy giờ mười năm phút sáng hôm nay, bên văn phòng tỉnh cử hai đồng chí ra sân bay đón trưởng ban thư ký tỉnh ủy, vào lúc bảy giời hai mươi phút thì rời khỏi sân bay, trong thời gian đó mọi việc đều rất bình thường. Thật không ngờ vào lúc bảy giờ ba mươi phút thì đột nhiên có rất nhiều sương mù,làm ảnh hưởng đến sự đi lại của xe cộ, chiếc xe đón trưởng ban thư ký Tỉnh ủy trên đường về nội thành đã cùng một chiếc xe trở hàng tông vào nhau, trưởng ban thư ký và hai nhân viên chết ngay tại chổ, lái xe bị trọng thương, và đã được đưa đến bệnh viện cấp cứu.



Lý Hồng nói:



- Cục công an thành phố và đội cảnh sát giao thông đến hiện trường đầu tiên, tình hình trước mắt vẫn đang điều tra. Nhưng mà, theo như sự phân tích của nhân viên hiện trường, tài xế chở hàng chưa từng có hành vi vi phạm luật nào, việc này chỉ có thể xem là một tai nạn giao thông. Ngoài ra, chúng tôi đã tìm thấy một số hồ sơ bệnh án trong hành lý của trưởng ban thư ký Tỉnh ủy liên quan đến việc nằm viện tại Châu Âu của ngài ấy, hai vị thủ trưởng, tôi đã nói xong rồi.
- Tôi vẫn là cảm thấy nên dựa theo sự thật mà nói! Cục công an tỉnh đã tham gia vào điều tra, có hay không vụ việc này, chân tướng nhất định sẽ lộ ra.



Trương Nhất Phàm nhìn Bàng bí thư:



- Bàng bí thư, tôi chỉ muốn hỏi một vấn đề, dựa vào điều gì mà ông dám khẳng định là có một số người có ý đồ không tốt?



Bàng bí thư nói:



- Nhất Phàm đồng chí hỏi rất hay, tôi chỉ hy vọng sẽ không xảy ra sự việc như vây, và cũng hy vọng mọi người nên cận thận, và cần phải thận trọng xem xét vấn đề này. Ba năm trước, cũng đã xảy ra sự việc tương tự, cho nên tôi chỉ muốn nhắc nhở mọi người một chút.



Chuyện của ba năm trước, Trương Nhất Phàm và Lý Hồng đều không có ở đây, họ đương nhiên là không biết. Lục Chính Ông trong lòng hiểu rõ, y nhìn Bàng bí thư:



- Chúng ta không nên quá mức vội vàng, khiến chuyện bé xé ra to, vẫn là nên đợi kết quả của bên tỉnh rồi nói sau.



Đại hội qua lại đến tiểu hội, buổi sáng đưa tiễn, buổi chiều mở họp, một ngày lại trôi qua.



Lúc hai người rời khỏi phòng họp, Lý Hồng nói:



- Ôi, y không muốn bị phán tử hình, thật không ngờ cũng không trốn được kiếp này, chẳng lẽ đây là ý trời?



Trương Nhất Phàm mỉm cười:



- Là ý trời hay do người làm, rất nhanh sẽ biết kết quả. Nhưng mà, lời Bàng bí thư nói hôm nay rất có ý nghĩa, bên trong hình như còn có một số việc mà chúng ta không biết.



Chẳng lẽ bên trong còn có huyền cơ? Lý Hồng cảm thán nói:



- Thật không ngờ, bên trong Giang Hoài lại sâu đến vậy.



Chớp mắt đã qua thời gian tan tầm, Lý Hồng nói mời Trương Nhất Phàm ăn cơm.



Trương Nhất Phàm có chút kỳ lạ:



- Cô mời tôi ăn cơm?



Hắn đã nhờ Liễu Hồng ở nhà chuẩn bị cơm nước, vì vậy liền nói:



- Hay là vậy đi, cô đến nhà tôi ăn cơm, bảo đảm cô sẽ vừa ý với món ăn Hồ Nam.



Lý Hồng đã rất lâu không có ăn món ăn Hồ Nam, nhất thời hưng phấn:



- Vậy được, bảy giờ tôi sẽ đến.



- Bảy giờ sao? Vậy cùng đi đi.