Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1310 : Phó bí thư Bàng muốn gì?

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Liễu Hồng được Trương Nhất Phàm thông báo trước là có người đến ăn cơm.



Cô ngay lập tức nhớ lại những lời mà Trương Nhất Phàm nói, Liễu Hồng là một người chu đáo, chỉ cần là những lời mà Trương Nhất Phàm nói qua, cô đều ghi nhớ trong lòng. Bởi vậy, cô đã nấu vài món ăn Hồ Nam thuộc sở trường của cô.



Hai chiếc xe lần lượt tiến vào khu biệt thự. Lý Hồng xuống xe quan sát xung quanh. Đây là lần đầu tiên cô đến nhà của Trương Nhất Phàm so với tòa nhà Uỷ Ban kỷ luật thì quả là khác xa một trời một vực.



Khu biệt thự này, có một con sông nhân tạo dài khoảng hai ba mươi mét, bao quanh cả khu biệt thự. Chính giữa là những ngôi nhà, giống như một công viên rộng lớn, cây cao bóng cả, tao nhã mà yên tĩnh.



Có thể tìm được một nơi như vậy ở phố xá sầm uất này thì quả thực là tốn rất nhiều tâm tư. Bên cạnh là những khu nhà của chính phủ, những ngôi nhà mới được xếp thành hàng, chỉnh tề mà xinh đẹp.



Lý Hồng cảm thán nói:



-Bây giờ em mới hiểu, tại sao những đồng chí bên ủy ban kỷ luật lại có nhiều câu oán giận, xem ra chúng ta nên cải thiện một chút về đãi ngộ cuộc sống của các đồng chí ủy ban kỷ luật, nếu không sau này sẽ không có ai nguyện ý làm việc ở ủy ban kỷ luật mất.



Trương Nhất phàm nói:



-Em đang nói chúng tôi hủ bại sao



Lý Hồng cười:



-Về vấn đề này, ánh mắt của quần chúng rất tinh, chúng ta không cần phải tranh cãi.



Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng, không thể không nói:



- Đúng vậy, tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh đối với đãi ngộ của cán bộ thực sự là đã vượt mức. Nhưng, đồng chí Đặng Tiểu Bình vĩ đại của chúng ta có nói qua, có thể cho phép một số người và một số khu vực làm giàu đầu tiên, tại sao lại không cho phép cán bộ trở nên giàu có trước? Cán bộ cũng là con người, cũng phải sống, chỉ khi nào họ được hưởng một mức sống với tiêu chuẩn cao mới có thể tạo ra các tiêu chuẩn đời sống cao hơn cho xã hội và công đồng.



- Được, em sẽ mang lời nói của anh đến bộ phân tuyên truyền, nói đây là phát ngôn của Trương chủ tịch tỉnh, đồng ý để cho bộ phận cán bộ giàu trước. như vậy công việc kiểm chứng của chúng ta sau này cũng không cần phải nắm, ủy ban kỷ luật cũng bớt việc.



- Ây, hưởng thụ sự đãi ngộ của cán bộ và công việc của ủy ban kỷ luật và hai việc khác nhau, em không nên nhập làm một.



Hai người nói nói cười cười cùng nhau bước vào căn biệt thự số sáu.



Liễu Hồng mở cửa cho hai người họ, lúc nhìn thấy Lý Hồng liền cười:



- thì ra là Lý bí thư đến.



Lý Hồng trong ấn tưởng không nhớ ra hình dáng của Liễu hồng, nhưng ánh mắt rời đến bộ ngực và mông của cô, trong lòng thầm nghĩ, thật là một một người làm gợi cảm! khiến Lý Hồng trong lòng cảm thấy là lạ.




- nếu như Trương chủ tịch tỉnh không nói cô là giám đốc công ty đầu tư tài chính, tôi còn tưởng cô là một đầu bếp chính hiệu đấy, những món ăn này không cần phải nói chỉ cần nhìn thôi là đã muốn ăn. Liễu Hồng, cô vất vả rồi.



Liễu Hồng múc cơm đưa qua, gương mặt mỉm cười:



-Không có sao cả, chỉ cần Lý bí thư thích, có thể đến bất cứ lúc nào. tôi nghe Trương chủ tịch tỉnh nói, cô vừa mới bị điều qua đây, vẫn chưa quen với cuộc sống ở đây, có rảnh thì cô cứ đến đây cùng ăn cơm.



Đối với sự nhiệt tình của Liễu Hồng, Lý Hồng đáp lại bằng một nụ cười:



- Tôi sợ tôi ăn ghiền rồi thì sẽ rất phiền đấy.



Trương Nhất Phàm nói:



- Ghiền rồi thì hằng ngày đến đây, Liễu Hồng rất hiếu khách.



Liễu Hồng nhìn hắn một cái, là anh hiếu khách thì có?



Trương Nhất Phàm ngồi xuống:



- A, Liễu Hồng, trong nhà còn rượu không?



Liễu Hồng thầm nghĩ, uống rượu vào không phải buổi tối cô sẽ gặp nạn sao, không nên uống rượu là tốt nhất. Cô thật không hiểu tại sao Trương Nhất Phàm sau khi uống rượu lại xung như vậy, một mình Liễu Hồng thật không biết phải làm sao, lúc trước ở cùng với Hà Tiêu Tiêu, hai người còn có thể hợp tác đối phó với hắn, cô một mình thì làm sao nổi. Bởi vậy cô cố ý nói:



- Hình như là hết rồi, để tôi đi xem sao.



Lý Hồng lập tức nói:



- Không cần, anh cũng biết tôi không uống rượu, hay là anh uống một mình đi.



Một người uống thì chẳng có gì vui cả, Trương Nhất Phàm hiểu rõ ý của Liễu Hồng, liền cười ngồi xuống:



- vậy thật là không phải, đã làm chậm trễ vị khách quý của chúng ta.



Tính toong —— tính toong —— chuông cửa vang lên, Liễu hồng lập tức đứng dậy:



- Tôi đi xem xem.