Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 130 : Diễm phúc lớn
Ngày đăng: 17:13 30/04/20
Chỉ có thể nói rằng biển số của chiếc xe này rất đáng chú ý. Trương Nhất Phàm vừa nhìn đã biết ngay chiếc Audi kia là xe chuyên dùng của Ủy ban nhân dân. Lưu Nhất Hải lái xe chuyên dụng của Chu Nhất Phương có nghĩa là gì nhỉ? Xem chừng chỉ cần nhìn thấy người của chiếc xe này thì đều có thể hiểu được hàm ý trong đó.
Nhưng Lưu Nhất Hải lại không biết đến con xe Santana rất bình thường đang đỗ bên đường của Trương Nhất Phàm.
Nhìn thấy chiếc xe này Trương Nhất Phàm liền ý thức ngay được chuyện gì, hắn cười nhạt một cái. Gọi điện cho Thẩm Uyển Vân đang ở khách sạn:
- Bạch xà tinh, giúp anh tí việc nhé?
Thẩm Uyển Vân sau khi thấy dường như chỉ có mình Trương Nhất Phàm thì nói khá suồng xã:
- Không phải là bắt em đi bán thân là được, anh nói đi.
- Anh vừa nhìn thấy xe Thư ký của Chu Chí Phương lái xe đến Thông Thành, nghe chừng bọn chúng muốn đưa Chu Đỉnh Thiên đi.
Không cần nghe hết những lời Trương Nhất Phàm nói Thẩm Uyển Vân đã có thể đoán được suy nghĩ của hắn.
- Anh nghi bọn họ sẽ tráo người?
- Thông minh.
Trương Nhất Phàm khen cô.
Thẩm Uyển Vân liền nói:
- Cũng phải xem em là người đàn bà của ai nữa.
Làm cho Trương Nhất Phàm suýt té xỉu. Thẩm Uyển Vân này còn biết tự khen mình nữa. Nhìn thấy xe của Đổng Tiểu Phàm ngày càng gần hơn, hắn liền nói:
- Không loại trừ khả năng này. Em tìm một người có thể tin cậy được một tí xem xem bọn họ định làm gì?
Thẩm Uyển Vân cười hì hì nói:
- Anh là nhờ người tìm người để tiến hành theo dõi đăng tin vụ này chứ gì?
Trương Nhất Phàm im lặng tỏ vẻ khẳng định suy đoán của Thẩm Uyển Vân. Thẩm Uyển Vân cười duyên dáng nói:
- Được rồi. Nhưng anh định báo đáp em thế nào?
- Em nói đi.
Thẩm Uyển Vân cười hì hì nói:
- Em muốn gặp hoàng hậu.
- Đừng làm cho mọi việc rối tinh lên, cô ấy vẫn chưa chuẩn bị tinh thần.
- Tối nay anh thực sự không muốn chơi 3 người à?
Cái cô Thẩm Uyển Vân này không biết là đang nghĩ gì nữa, có tình chọc tức Trương Nhất Phàm.
Phù.
Trương Nhất Phàm sôi máu lên. ông trời ơi, ông đừng giày vò tôi nữa được không? Tưởng tôi là điểu nhân Đại la thần tiên Trần Thái Trung hạ phàm không bằng? Chơi 3 người, hắn thề chưa bao giờ nghĩ đến cái chuyện xấu xa này.
Thẩm Uyển Vân nghe thấy giọng của Trương Nhất Phàm thì cười sằng sặc ở đầu dây bên này. Tuy nhiên vẫn có tình nói thêm một câu:
- Em còn không thèm để ý thì anh để ý cái gì chứ?
Trương Nhất Phàm không còn lời nào để nói nữa cả. Cũng chẳng hiểu tại sao ông trời còn sinh ra một con hồ linh tinh như thế này để mê hoặc hắn.
Có lẽ là Thẩm Uyển Vân cảm nhận được sự khó xử của Trương Nhất Phàm liền ngừng cười, nói nghiêm chỉnh:
- Yên tâm đi, Em bảo đảm sẽ không tiết lộ quan hệ của hai chúng ta.
Cô ta rút cuộc định làm gì? Trương Nhất Phàm liếc cô một cái sắc lẹm, Thẩm Uyển Vân cười nhạt và còn nháy mắt tinh nghịch với hắn.
Không thể không nói rằng Thẩm Uyển Vân là người tài. Dưới sự khiêu khích của cô ta, tứ đại mỹ nhân đã uống không kiêu nể gì. Hoàn toàn xem trương Nhất Phàm và Hồ Lôi như không khí. Giữ bọn họ có chút tiếc nuối vì gặp nhau muộn, và muốn vừa uống vừa hàn huyên suốt đêm.
Uống được một lúc thì Băng Băng kéo nhẹ tay của Hồ Lôi nói vào tai y:
- Tối nay em mặc kệ anh đấy, anh phải chăm sóc em.
Trương Nhất Phàm cũng không lên tiếng, trong lòng nghĩ thầm bọn họ say hết đi cũng đỡ. Uống say rồi hắn lại bớt phiền hà.
Khoảng hơn 9 giờ, Hồ Lôi lấy cớ đưa mẹ chồng Liễu Hồng và bé con về nhà liền đưa Băng Băng đi trước. Trong phòng chỉ còn lại Trương Nhất Phàm ba người bọn họ. Đổng Tiểu Phàm tửu lượng không cao, uống hơi nhiều, mặt đỏ gay gắt rồi.
So với Thẩm Uyển Vân thì Đổng Tiểu Phàm quá đơn giản, không có mưu mô gì. Cơ bản là không hề nghi ngờ rằng người ta cố ý trút rượu cô.
- Em đi vệ sinh cái.
Đổng Tiểu Phàm vội vàng rời khỏi phòng, lúc ra khỏi phòng hơi có chút nghiêng ngả rồi.
Trương Nhất Phàm cau mày nói:
- Sao cô lại trút rượu cô ấy? Cô ấy không biết uống rượu.
- Sao? Anh đau lòng à?
Thẩm Uyển Vân bĩu môi nói:
- Anh không thể thiên vị thế được, em cũng là người đàn bà của anh.
Nói xong cô ta liền bước tới, dùng ngực cọ vào người Trương Nhất Phàm, cười hì hì nói:
- Tối nay mình ngủ cùng nhau đi.
- Cô muốn hại chết tôi à?
Trương Nhất Phàm trừng mắt nhìn cô ta. Thẩm Uyển Vân không giận dữ ngược lại còn ưỡn ngực nói:
- Anh sợ gì chứ em chẳng thèm so đo.
Lúc này, Đổng Tiểu Phàm vừa đi vệ sinh về. Thẩm Uyển Vân nghe thấy tiếng mở cửa phòng, lập tức quay trở về chỗ mình ngồi nghiêm trang như cũ.
Đổng Tiểu Phàm vừa vào phòng liền nói:
- Mình về thôi. Bọn Băng Băng sẽ không quay lại đây nữa đâu.
Chết thật! Thằng này dám chơi mình. Trương Nhất Phàm gọi điện cho Hồ Lôi thì hắn xin lỗi và nói:
- Đại ca, thân em còn khó giữ, vừa đưa mẹ con chị Liễu Hồng về xong, Băng Băng lại uống quá nhiều. Anh tự mình cầu phúc đi. Em thấy cô Thẩm Uyển Vân đấy cố ý đó. Cô này chắc chắn là có tình cảm với anh rồi. Chúc mừng anh nhé. Lại thêm bà nữa rồi.
Mẹ kiếp!
Trương Nhất Phàm đang định mắng hắn nhưng Hồ Lôi đã sớm tắt điện thoại rồi.
- Chúng mình về thôi.
Trương Nhất Phàm nhìn cảnh say xỉn của Đổng Tiểu Phàm, có hơi chút lúng túng. Ở một nơi như Vượng Phủ thế này mà hắn đỡ cô ấy ra ngoài thì có hơi huênh hoang quá.
Thẩm Uyển Vân ném cho hắn một cái nhìn đắc ý nói:
- Để em. Em Tiểu Phàm ơi chúng ta về thôi.
Trương Nhất Phàm từ phía sau nhìn vẻ đắc ý của cô ta, nghĩ thầm:
- Chẳng lẽ đêm nay phải chơi 3 người thật sao?