Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1334 : Cuộc gặp mặt lãnh đạo hai tỉnh
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
Ngày mồng sáu tháng tư, Trương Nhất Phàm và Lục Chính Ông cùng đến Giang Đông.
Ông Đổng Chính Quyền luôn nhiệt tình hoan nghênh việc các đồng chí anh em đến giao lưu học hỏi kinh nghiệm.
Lần này đi cùng có Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân Phương Nam và Chủ tịch thành phố Giang Hoài Trần Kiến Quân.
Sáu chiếc xe con chạy mất năm sáu tiếng đồng hồ mới tới tỉnh Giang Đông.
Đích thân ông Đổng Chính Quyền tiếp đón đoàn khảo sát, đồng thời sắp xếp cho họ ở tại khách sạn Quốc Đô của tỉnh.
Ông Đổng Chính Quyền không tiếp xúc nhiều với Lục Chính Ông, ông mới chỉ nghe nói người này khá chuyên quyền. Hai tỉnh kề cận nhau, dĩ nhiên sẽ nghe được một vài tin đồn này nọ. Người tiền nhiệm ông ta là Đàm Trường Chính, chính vì mối quan hệ không tốt với Lục Chính Ông nên mới mất chức.
Tất nhiên, trong chuyện này cũng có cả vấn đề từ phía Đàm Trường Chinh. Nếu không, với vị trí Chủ tịch tỉnh, không phải tình trạng đã quá nghiêm trọng thì bên trên sẽ không bao giờ động vào ông ta, có bị xử phạt thì nhiều nhất cũng chỉ thuyên chuyển hoặc điều sang vị trí khác.
Trương Nhất Phàm nói xong, rất nhiều người, trong đó có cả các học giả về kinh tế, đều trợn mắt há mồm kinh ngạc. Mọi người căn bản không thể ngờ, một Chủ tịch tỉnh như Trương Nhất Phàm, lại có hiểu biết sâu rộng về những vấn đề chuyên môn như vậy.
Cũng có người đang nghiên cứu về những vấn đề Trương Nhất Phàm vừa nhắc đến, song đúng như hắn vừa nói, đa số họ vẫn giữ thái độ thờ ơ và chưa ý thức được tầm nghiêm trọng của vấn đề. Bài phát biểu của Trương Nhất Phàm đã có tác động mạnh mẽ đến toàn thể những người có mặt hôm nay. Tất cả họ đều thầm cảm thán, “Vị Chủ tịch Trương này thật không đơn giản!” Đây chắc chắn sẽ là một chủ đề gây chấn động, ngay cả mấy vị chuyên gia và học giả, trong lòng cũng đang không ngừng dậy sóng.
Lục Chính Ông hơi nhíu mày.
- Đồng chí Nhất Phàm, đồng chí nói như vậy có phải là quá thận trọng hay không?
Lục Chính Ông cũng nghĩ rằng, đây là giai đoạn chuyển từ tấn công sang phòng thủ. Trương Nhất Phàm lại nhìn khắp lượt gian phòng, rồi mỉm cười đầy tự tin.
- Tôi thấy nên tính trước là vừa, phòng bệnh hơn chữa bệnh mà!