Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1340 : Nhà bí thư Bàng mất trộm!

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Ngày hôm sau, Lý Hồng đột nhiên nhận được điện thoại của tổ điều tra, nói tổ điều tra tạm thời không đi, ở lại tiếp tục theo dõi một khoảng thời gian nữa.



Sao đột nhiên có hiện tượng kỳ lạ như vậy nhỉ?



Lúc này, Trương Nhất Phàm cùng đám người Lục Chính Ông, đã đến nhà khách Tỉnh ủy, mọi người đều chuẩn bị để tiễn bọn họ, lại nghe thấy đồng chí Tiểu Tôn ra nói, đêm qua Trưởng ban thư ký đột nhiên cảm thấy không khỏe, tạm thời không về Bắc Kinh.



A? Đúng là chuyện lạ hiếm có, năm nay vô cùng nhiều.



Lục Chính Ông liền muốn đến hỏi thăm, tiểu Tôn nói:



- Bí thư Lục, các anh về đi. Trưởng ban thư ký biết các anh rất bận, ông ấy nghỉ một lúc, khi nào cần ông ấy sẽ gọi các anh.



Mọi người đành phải ra về.



Trương Nhất Phàm trở về phòng làm việc Ủy ban nhân dân, lại nhìn thấy Lý Hồng đang ngồi đợi ở đó, không khỏi tò mò. Hắn hỏi Lý Hồng, tại sao không đi tiễn Trưởng ban thư ký. Lý Hồng cười:



- Trưởng ban thư ký đã về chưa?



Hai người đi vào phòng làm việc, Trương Nhất Phàm hỏi:



- Nếu em đã biết ông ta chưa về, sao lại không nói cho anh một tiếng?



Lý Hồng nhìn phòng làm việc của Trương Nhất Phàm, thản nhiên nói:



- Nói cho anh thì có tấc dụng gì? Dù sao anh phải đi một chuyến.



Đằng Phi rót cho cô một chén trà, liền ngồi bên ngoài phòng làm việc nói chuyện với thư ký Văn Tĩnh.



Lý Hồng nói:



- Xem ra Bí thư Bàng vẫn chưa từ bỏ ý định, ra sức gây sức ép.



Trương Nhất Phàm liền nhìn cô, nghe Lý Hồng nói:



- Tôi hôm qua, rõ ràng là Trưởng ban thư ký nói với em, ông ấy muốn về Bắc Kinh rồi, sáng hôm nay đột nhiên thay đổi, em cử người đi nghe ngóng, nói là sau khi em rời khỏi chỗ đó, Bí thư Bàng đã đến phòng làm việc của ông ấy, sau đó ông ấy liền nói với tiểu Tôn, ngày mai không đi nữa!



- Có thể ông ấy đã có phát hiện mới, cho nên đã quyết định ở lại để điều tra.



- Không có lý nào, ông ấy đã giao việc cho Ủy ban Kỷ luật tỉnh các em giải quyết rồi cơ mà, em nói xem ông ta đột nhiên thay đổi, có phải là có nội tình gì không?




Lúc cô đi về nhà, cục trưởng Khương đã dẫn người, chạy đến biệt thự số tám.



Hôm nay Lục Thiên Khoáng không có chuyện gì, về sớm. Nhìn thấy biệt thự số tám có nhiều cảnh sát như vậy, gặp phải sự nguy hại, còn tưởng rằng Bí thư Bàng xảy ra chuyện gì. Kết quả gã hỏi cục trưởng Khương, cục trưởng Khương lúc này mới lặng lẽ nói:



- Nhà Bí thư Bàng bị trộm, mất một bức tượng gia truyền bằng ngọc. Bởi vậy nên vừa mới báo án, mình liền vội chạy đến.



Lục Thiên Khoáng cảm thấy có chút kỳ lạ, kẻ trộm dám đến đây ăn trộm đồ sao? Mệnh lớn thế sao?



Tuy nhiên nhà của Bí thư Bàng gặp trộm, gã thấy có sự thú vị, liền gọi điện thoại cho chị. Tâm trạng của Lục Nhã Tình, không hơn gì émi trai, cô dường như đã nắm bắt được cái gì, vì thế lại gọi điện thoại cho Âu Dương Tam Hào, nói với gã chuyện này.



Âu Dương Tam Hào vừa nghe, ôi, thú vị. Nhà bí thư Bàng đột nhiên mất một pho tượng ngọc gia truyền? ha ha…



Âu Dương Tam Hào lại đem chuyện này, nói cho Lục Chính Ông.



Lục Chính Ông liền hiểu ra, được lắm tên Bí thư Bàng, hóa ra là như vậy!



Về sự đam mê này của Trưởng ban thư ký, tuy rằng không phải ai cũng biết, nhưng mà Lục Chính Ông là người như thế nào? Đến sự nhạy bén này cũng không có, còn lăn lộn được không?



Nếu đoán không sai, nhất định gã đã tặng bức tượng phật bằng ngọc cho ai đó rồi?



Bước cờ này tuyệt diệu thật!



Lục Chính Ông liền gọi chủ nhiệm văn phòng đến, hung hăng phê bình.



Không ngờ có người dám đến trụ sở tỉnh ủy lấy đồ?. Gan lớn quá! Anh gọi điện thoại cho Bí thư Đảng ủy công an, xem xem công tác trị an xã hội của bọn họn, bắt như thế nào thế?



Chủ nhiệm văn phòng không hiểu gì đã bị phê bình, Bí thư Đảng ủy công an me me, nhà bí thư Bàng không ngợ bị trộm? Điện thoại của gã đã gọi đến sở Công an, cũng gọi người đến mắng cho một trận.



Trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều người đều bị mắng khi không hiểu gì cả, để thể hiện thái độ của mình, hai vị Phó giám đốc sở công an đều đến hiện trường. Dưới sự vận động của một số người, một truyền mười, mười truyền một trăm, sau đó, chuyện này đã gây ồn ào cả huyện.



Bí thư Bàng và Trưởng ban thư ký đi về khách sạn từ nhà máy dệt, thư ký lại một lần nữa nhận được điện thoại, vội vàng đi đến nói:



- Bí thư Bàng, vừa nãy vợ anh có gọi điện đến nói nhà bị trộm, đã mất đi một pho tượng ngọc gia truyền? Bây giờ người của Tỉnh ủy đều biết rồi, hai vị Phó giám đốc sở công an cũng đã đến hiện trường, bọn họ cần anh đi một chuyến.



- Cái gì



Hai chân của Bí thư Bàng mềm nhũn, choáng váng ngã trên mặt đất.