Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1348 : Ban tổ chức mời đến nói chuyện

Ngày đăng: 17:30 30/04/20


Tô Thiện gật đầu như thật, bọn người này, nói sự thật với họ, họ cũng không tin.



Tuy nhiên, đúng là cô không dám tin rằng, chỉ một câu nói của mình, ban tổ chức lại gọi chú đi nói chuyện. Ban tổ chức gọi đi nói chuyện có nghĩa là gì cơ chứ? Trong lòng Tô Tân Quốc rõ ràng hơn bất cứ người nào. Trong thời điểm nhạy cảm như thế này, một cuộc nói chuyện là vô cùng quan trọng.



Ông ta nhìn Tô Thiện, có đôi chút kinh ngạc, lúc lâu chẳng nói được gì.



Vừa rồi tất cả đều không tin, lời nói của Tô Thiện bây giờ đã thực sự linh nghiệm, điều đó nói lên điều gì cơ chứ?



Cha mẹ của Tô Thiện đều ngạc đến nỗi mãi mới hoàn hồn, con gái nhà ta lại quen biết Chủ tịch Trương?? Đó đúng là một chuyện tốt.



Người đầu tiên có phản ứng là bà thím:



- Tô Thiện, cháu quen với Chủ tịch Trương thật hả?



Đây là lần thứ 2 bà nhắc lại câu hỏi này, Tô Thiện không chút để tâm, nói:



- Đúng vậy, hồi cháu học đại học đã quen với anh ta.



Bà thím tỏ ra rất phấn khởi, đây đúng là một cơ hội.



Không ngờ Tô Thiện lại quen với Chủ tịch Trương, đột nhiên trong đầu bà thoáng qua một ý nghĩ:



- Tô Thiện, ở trường cháu và Chủ tịch Trương không yêu nhau phải không?



- Cái gì?



- Trí tưởng tượng của thím phong phú quá nhỉ?



Nét mặt của thím liền ngắn lại, cười cười:



- Thôi, thôi… Thím đùa đấy, có điều…



Bà liền nhìn ông xã nhà mình:



- Tân Quốc, ngày mai anh mới đi ban tổ chức, chi bằng tối nay cùng với Tô Thiện đi bái kiến Chủ tịch Trương?



Cái người đàn bà này thật là khôn ngoan, biết rất rõ mùi vị của quan trường, lúc này mà đi thăm Chủ tịch Trương, có phải là rất ý nghĩa không? Đến cả cha mẹ Tô Thiện cũng ủng hộ ý định đó:



- Đúng, nên chủ động tiếp cận với lãnh đạo, nếu cứ như thế này, dù có nỗ lực đến mấy cũng chẳng leo lên cao được.



Tô Tân Quốc tỏ vẻ không vui:



- Vớ vẩn, tôi phản cảm nhất là cái chuyện chạy quan chạy chức, bây giờ tôi làm cái gì cơ chứ? Tặng quà hối lộ? Các người đúng là thiếu suy nghĩ. Tôi thân là một đảng viên, một cán bộ nhà nước, tuyệt đối không làm những chuyện trái nguyên tắc. Làm người phải có nguyên tắc, không được vì được làm quan mà làm quan, phải tận tâm vì nhân dân mà làm việc, có đi tự các người đi.



Nói xong, Tô Tân Quốc nổi giận đùng đùng đi lên lầu.


- Có thể cho hai đứa…



- Không được



Tô Thiện không biết xuống lầu từ bao giờ, lớn tiếng trả lời một câu



Để mình theo cái tên Chu Thế Vinh khốn kiếp đấy, thà đi làm kẻ thứ ba còn hơn! Cô hơi nhếch cái miệng nhỏ nhắn:



- Chu phu nhân đúng là chẳng phúc hậu gì cả, giờ là thời đại gì rồi mà vẫn còn như vậy? Cha mẹ sắp đặt hôn nhân? Tôi là tôi kiện bà đó!



Tô phu nhân cũng chẳng vui vẻ gì:



- Chuyện của bọn trẻ, chúng tôi cũng không muốn nhúng tay vào, để nó tự quyết định!



Tô Thiện nói:



- Không được, không có thương lượng gì cả!



Cô cười lạnh:



- Tôi làm sao xứng với cậu con trai yêu quý của bà được.



Chu phu nhân không nén được giận, nói:



- Tô Thiện không được nói như thế, dù gì thì Chu gia ta cũng là đại gia tộc nhất nhì đất Giang Hoài này, Thế Vinh lại cần nhân tài có nhân tài, cần tướng mạo có tướng mạo, không kém gì so với cái cậu Đoan Dương kia. Các con cũng không còn trẻ nữa, tại vì tôi quá thích cháu mà thôi, cháu đừng có đối kháng với tôi như vậy có được không? Cứ qua lại xem thế nào?



Tô Thiện nói:



- Đừng có nhắc đến cái tên Dư Đoan Dương đó với cháu, không ngờ y lại là một người như vậy. Bây giờ, cháu và y chẳng có liên quan gì với nhau nữa.



Chu phu nhân cũng rất tinh quái, thấy thái độ của Tô Thiện như vậy cũng không lấy làm tức giận, mặt chỉ hơi biến sắc, rồi lại ôn hoà nói:



- Tô Thiện, cháu nghe tôi nói, hãy cho Thế Vinh một cơ hội, cũng là cho chính cháu một có hội. Mọi người đều biết ngày nào cũng không ít các cô gái tự tìm đến cầu hôn, thế nhưng ta chỉ thích một mình cháu, những người khác đều không để mắt tới. Nếu không thì ta bảo nó tự nói với cháu, được không?



Tô Thiện vẫn kiên quyết:



- Đây là vấn đề không cần bàn cãi gì nữa, có bảo Chu Thế Vinh tự đến cũng vô ích.



Tô phu nhân không ngờ con gái mình lại kiên quyết như vậy, tổn hại đến hoà khí hai nhà, liền nói:



- Tô Thiện, con cũng không còn là trẻ con nữa, cứ cho là không đồng ý cũng không được ăn nói với Chu phu nhân như vậy.



Tô Thiện nói:



- Má, chuyện của con không cần má quản, con đã thích người khác rồi.