Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1347 : Tranh chức
Ngày đăng: 17:30 30/04/20
Chuyện Tạ Quang Viễn chạy chức ở thành phố cũng đã lọt đến tai Trương Nhất Phàm, không ngờ y lại dùng tiền để hối lộ Đằng Phi.
Đối với việc này, Trương Nhất Phàm rất tức giận, thế nhưng đối với hai ứng cử viên cho vị trí số một của Giang Hạ, trong lòng hắn vẫn chưa chắc chắn lắm. Thế nên, hắn nghĩ đến cái người mà Tô Thiện đã nhắc đến- Tô Tân Quốc.
- Đằng Phi, anh đem hồ sơ của Tô Tân Quốc cho tôi coi.
Đằng Phi liền lập tức chạy ra ngoài, lấy được hồ sơ của Tô Tân Quốc, theo như lời Tô Sảnh, Tô Tân Quốc là người duy nhất của nhà họ Tô dấn thân vào con đường làm quan, thế nhưng tính khí người này cổ quái, rất nguyên tắc, cho nên chưa bao giờ được trọng dụng. Tám năm làm phó chủ tịch thành phố ở đất Nam Hoa, thông thường trong tình trạng đó, không thăng tiến tức là sẽ tụt lùi. Người bình thường chỉ cần làm một nhiệm kỳ là bị thay ngay, vì sao anh ta lại có thể được bầu làm phó chủ tịch thành phố tới 2 lần?
Trương Nhất Phàm mở hồ sơ của anh ta ra xem.
Tô Tân Quốc, nam, dân tộc Hán. Người thành phố Giang Hoài, tỉnh Giang Hoài. Sinh tháng 7 năm 1963, tốt nghiệp đại học luật thành phố X.
Đằng sau là về lý lịch của Tô Tân Quốc, Trương Nhất Phàm nhìn thấy ảnh của Tô Tân Quốc, một người 42 tuổi, ngũ quan đoan chính, sống mũi thẳng, mặt chữ điền.
Nhìn thế nào thì anh ta cũng không giống một người cứng nhắc khô khan, tại sao trong con mắt của Tô Thiện, lại là một người không chịu thay đổi cơ chứ? Nguyên tắc đến cùng? Đó không phải là từ mang nghĩa tốt.
Cái cô Tô Thiện này, sao lại nhìn như vậy về ông chú mình?
Ha ha, Trương Nhất Phàm bật cười, đúng là thú vị thật.
Nói tóm lại, cái anh Tô Tân Quốc này là người có năng lực, cống hiến không ít cho địa phương, hơn nữa còn là cán bộ cấp phó giám đốc sở nữa.
Đúng lúc này, trưởng ban Mạc đã đến, Trương Nhất Phàm nhìn thấy anh ta, liền đưa ra một điếu thuốc,
- Trưởng ban Mạc, hôm nay cơn gió nào lại đưa anh đến đây thế này?
Trưởng ban Mạc châm xong điếu thuốc;
- Chẳng phải là vì chuyện ở Giang Hạ hay sao, chiều nay Bí thư Lục mở cuộc gặp hội ý, để quyết định nhân sự.
- Ừ, chuyện ở Giang Hạ đó, đúng là cần phải bàn bạc một chút, tổ chức của chúng ta cần phải xem xét từ nhiều phương diện, phải cất nhắc đưa lên những cán bộ có đủ tư cách, từ đó chúng ta lựa chọn tuyển ra người ưu tú nhất.
Trưởng ban Mạc hơi sửng sốt:
- Toàn bộ, cán bộ ở Giang Hạ rất nhiều, đều đề xuất hay sao?
Trương Nhất Phàm nói:
- Chúng ta lựa chọn theo phương châm công bằng công chính, chỉ cần có năng lực, có đủ tư các, sao lại không cho họ một cơ hội?
- Hôm nay có đề cập qua với Chủ tịch Trương.
- Cái gì?
Đến lúc này lớn bé nhà họ Tô đều trợn tròn cả mắt, thím cô liền vội vàng hỏi:
- Cháu quen Chủ tịch Trương?
Cha mẹ Tô Thiện lắc đầu:
- Đừng nghe nó nói bậy.
Chú cô cười cười:
- Sảnh Sảnh, cứ coi như cháu quen biết với Chủ tịch Trương, thế nhưng chuyện cất nhắc rất là khó đoán. Thôi ta cứ thật thà làm việc, đến kỳ này quay về làm sở trưởng thôi! Thành uỷ đã có tính toán cả rồi, quyết định điều ta đi cục dân chính.
- Cục Dân chính? Tại sao chú lại không thể làm lãnh đạo?
Tô Sảnh rất không phục.
Tô Tân Quốc lắc đầu:
- Không phải như cháu nghĩ đâu. Còn nữa, cái đất Giang Hạ đó, nước sâu lắm.
Tô Sảnh an ủi:
- Chú yên tâm, chú có năng lực như vậy, Chủ tịch Trương nhất định sẽ đề bạt chú.
Đúng lúc đó, thư ký của Tô Tân Quốc vội vàng chạy vào:
- Chủ tịch Tô, ban tổ chức tỉnh gọi điện tới, bảo ông sang mai đến ban tổ chức tỉnh uỷ nói chuyện.
Tô Tân Quốc:
-hả?
Bà thím thì vui mừng ra mặt:
- Sảnh Sảnh, đúng là cháu quen với Chủ tịch Trương?