Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 233 : Thiên ý khó cưỡng
Ngày đăng: 17:14 30/04/20
Thông qua trắc nghiệm vừa rồi, Trương Nhất Phàm liền nhớ tới tính khí cô bé này sau khi giận dỗi.
Đổng Tiểu Phàm có thói quen, sau khi giận dỗi, chỉ cần dỗ ngọt cô vài câu, cô ấy sẽ trở nên ngoan ngoãn, trong lòng cũng không còn phòng vệ, chính vào lúc đó Trương Nhất Phàm đã lừa lấy đi nụ hôn đầu của cô.
Đương nhiên, đấy đều là những chuyện lúc nhỏ.
Đổng Tiểu Phàm tắm xong bước ra. Cô mặc một bộ váy ngủ bằng bông. Váy ngủ rất dài, che phủ cả phần mông. Bên trong trống rỗng, khiến người ta không ngừng phải ngăn chặn những suy nghĩ linh tinh.
Trương Nhất Phàm vội vàng đứng dậy, nhìn Đổng Tiểu Phàm đi qua. Không đợi được tới lúc cô quay về ngồi trên xa-lông, đã giơ tay ra kéo cô vào lòng, hai tay có chút gấp gáp sờ vào ngực cô.
Chỗ bàn tay chạm vào, không ngờ là một chiếc áo ngực rất chặt, Trương Nhất Phàm có chút bực bội. Sắp tới lúc đi ngủ rồi còn mặc cái đồ này làm gì? Khó trách bộ ngực phát triển không nổi. Con gái cần phải hiểu về sự phóng thích, đừng cả ngày, từ sáng tới tối áp bức nó.
Chính vào lúc hắn muốn giải phóng cho bộ ngực của Đổng Tiểu Phàm, cô đánh hắn một cái, nghiêm mặt nói:
- Mau đi tắm đi!
Câu nói này dường như ẩn chứa ám hiệu tốt. Đổng Tiểu Phàm quả nhiên đã hết tức giận, giống như người vợ nhỏ thu dọn những đồ trên ghế xa-lông, sau đó đi vào phòng ngủ.
“Xem ra tối nay có trò hay rồi”, Trương Nhất Phàm rạo rực đi vào nhà tắm, cười một tiếng, rất nhanh đã tắm rửa sạch sẽ xong.
Hôm nay thật là vui! Hôm nay thật là vui. ______ Chúng ta là những người bình thường, hôm nay thật là vui _______ Hơn ba tháng chưa chạm vào người phụ nữ nào, sinh lực thì dồi dào, hắn bất đắc dĩ mới phải làm như vậy. Hơn nữa, tối nay còn có Đổng Tiểu Phàm chăm sóc giấc ngủ, hắn lại càng hưng phấn hơn.
Lúc hắn đang tắm, nhớ tới ánh mắt của Băng Băng lúc sắp ra khỏi cửa, còn có vẻ mặt đỏ bừng của Đổng Tiểu Phàm, thì hắn mơ hồ cảm thấy tối nay chắc mình sẽ không bị cự tuyệt.
Tắm táp xong xuôi, đi ra ngoài, Đổng Tiểu Phàm đã trải xong giường, hơn nữa còn thay ga và chăn đệm mới.
Nhìn thấy ga trải giường màu phấn hồng mới tinh, Trương Nhất Phàm hỏi:
- Mua lúc nào thế?
Đổng Tiểu Phàm hiểu rõ lời hắn, đỏ mặt nói:
- Mau tránh ra.
Trương Nhất Phàm còn chưa hét xong, một chất nhờn màu trắng đục phọt ra ngoài, khiến Đổng Tiểu Phàm giật cả mình. Cô kêu lên một tiếng sợ hãi, nhưng chưa kịp phản ứng, trong miệng đã tràn đầy một hương vị khác thường.
Ngoại trừ miệng cô, trước ngực và ga trải giường vừa mới thay xong, cũng lưu lại dấu vết.
Đổng Tiểu Phàm có thể không thích ứng được với vị lạ trong miệng, oẹ một tiếng nôn hết ra, làm cho trên giường lưu lại một mảng loang lớn.
Trương Nhất Phàm cười ngại ngùng, thật đã làm khó cô rồi.
Đổng Tiểu Phàm rời khỏi giường, chạy vào nhà vệ sinh lấy khăn mặt, vừa lau vừa hỏi:
- Vị gì vậy? Thật khó ngửi.
Trương Nhất Phàm cười khổ, đây là lần đầu tiên Đổng Tiểu Phàm làm xong cái công việc này, trước đây cô đã bao giờ thấy qua những cái thứ như thế này? Hôm nay thật sự đã được mở mắt rồi, cho nên lúc nhìn thấy cái món đồ chơi này, khó tránh khỏi lộ ra bộ dạng kỳ quái.
Đợi Đổng Tiểu Phàm lau sạch ga giường, Trương Nhất Phàm rời khỏi giường, hai người lại đổi một bộ ga mới. Đổng Tiểu Phàm gần như loã lồ, ôm chiếc ga bẩn đi vào nhà vệ sinh.
Sau khi giải quyết xong vấn đề sinh lý, hai người cũng không muốn ngủ, liền ôm lấy nhau, nằm ở trên giường nói chuyện. Đổng Tiểu Phàm dùng tay vuốt ve cái vật mềm nhũn kia, lầu bầu nói:
- Cái gì vậy? Mùi vị thật lạ, cũng không biết làm sao mấy người ngoại quốc có thể nuốt trôi, ghê chết đi được.
Trương Nhất Phàm hôn vào miệng cô:
- Ngốc ạ, người ta là diễn trò. Hơn nữa, cái đồ dù ghê tởm thế nào thì trước mặt đồng tiền cũng đều trở nên bình thường cả. Nếu em không thích, lần sau chúng ta không chơi kiểu này nữa.
Đổng Tiểu Phàm gật gật đầu, đột nhiên hỏi Trương Nhất Phàm một câu khiến hắn dở khóc dở cười:
- Nói thật đi, Thẩm Uyển Vân có làm thế với anh không?
Trương Nhất Phàm trợn trừng, đôi mắt mở rất lớn, rất lớn.