Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 251 : Của cải bạt ngàn
Ngày đăng: 17:14 30/04/20
Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị gọi điện cho Hà Tiêu Tiêu, chưa kịp bấm số thì điện thoại đã đổ chuông.
Thật trùng hợp, là Hà Tiêu Tiêu gọi tới. Số điện thoại của cô ấy, Trương Nhất Phàm suốt đời cũng không thể quên được. Nghe thấy giọng nói dịu dàng của Hà Tiêu Tiêu, tâm trạng của Trương Nhất Phàm liền tốt lên rất nhiều.
- Anh Nhất Phàm, anh còn chưa ngủ à?
- Anh vừa về đến nhà, còn sớm mà, mới mười một giờ rưỡi.
Trương Nhất Phàm nằm trên ghế sô pha trả lời:
- Gần đây em thế nào? Anh đang định gọi điện thoại cho em, thì em đã gọi đến rồi.
- Ha ha… Không ngờ rằng chúng ta còn rất tầm đầu ý hợp.
Hà Tiêu Tiêu cười, dường như rất vui vẻ, Trương Nhất Phàm liền hỏi:
- Có phải là có tin tốt gì muốn nói với anh không? Xem em vui vẻ như vậy kìa.
- Ừ! Anh đoán xem?
Hà Tiêu Tiêu cười gian trá..
- Sao mà đoán ra được chứ? Thôi, em nói đi.
Trương Nhất Phàm thực tình nghĩ không ra, chẳng lẽ cô bé này phát tài rồi? Mặc dù đã nghĩ đến chuyện này, nhưng hắn vẫn có thói quen để Hà Tiêu Tiêu thẳng thắn nói ra.
Nhưng Hà Tiêu Tiêu lúc này lại không nghe lời, càng muốn hắn đoán:
- Thì anh cứ thử đoán đi xem nào, ư…
Xem kìa, cô ấy còn làm nũng nữa chứ, Trương Nhất Phàm hết cách, đành giả bộ suy tư một lát rồi nói:
- Hay là em có bạn trai mới rồi?
- Anh…
Hà Tiêu Tiêu liền mất hứng, sau đó liền trả lời một câu:
- Anh có phải là không cần Tiêu Tiêu nữa không? Đáng ghét, anh thừa biết trong lòng Tiêu Tiêu chỉ có mình anh mà, không ngờ anh lại nói người ta như vậy, thật tức chết.
Trương Nhất Phàm liền dỗ dành một câu:
- Được rồi, được rồi, vậy để anh đoán một lần vậy.
Hà Tiêu Tiêu liền nức nở một tiếng. Trương Nhất Phàm đành phải nói:
- Có phải là em lại thắng lớn rồi phải không?
Hà Tiêu Tiêu lúc này mới nín khóc mỉm cười:
- Anh đoán đúng rồi, hừ!
Xỉu, chuyện này lại còn phải đoán nữa à? Dùng ngón chân suy nghĩ cũng biết là chuyện gì. Nhưng hắn vẫn cần phải giả vờ nghiêm túc hỏi:
- Đúng thật là thắng lớn rồi hả? Tiêu Tiêu.
- Dạ!
Khuôn mặt quyến rũ, động lòng người kia của Thẩm Uyển Vân khiến Trương Nhất Phàm không kìm chế nổi, có chút bị kích động. Hai tay giữ chặt lấy lưng của cô, không rào trước đón sau, đột nhiên dùng lực một cái.
-Ồ…
Thẩm Uyển Vân lập tức liền phát ra một tiếng rên rỉ, trừng mắt liếc Trương Nhất Phàm một cái:
- Anh thích đánh lén như vậy à? Thật là, người ta còn chưa chuẩn bị gì cả…A….Ồ, đừng quậy nữa.
Trương Nhất Phàm lúc đó giống như nắng hạn gặp mưa rào, sao còn để ý đến sự giãy dụa của cô nữa chứ, chỉ ra sức lên, làm cho Thẩm Uyển Vân không kìm nổi liên tục kêu lên.
Mặc dù bản thân có ba người bạn gái, nhưng mỗi cô đều ở cách rất xa, thời gian ở bên cạnh hắn rất ít, hai tháng rồi không làm chuyện đó, Trương Nhất Phàm có chút không kiềm chế được.
Hai người liền làm chuyện đó ngay trong phòng tắm, Thẩm Uyển Vân nhoài người trên bồn rửa mặt, đôi gò bồng đào trước ngực không ngừng lắc lư, một chút một chút, càng lắc càng làm cho người ra phát cuồng. Hai tay Trương Nhất Phàm đi xuống, hung hăng bóp lấy chúng, dùng lực chà xát vân vê.
Chờ hắn làm xong, Thẩm Uyển Vân liền ngồi thẳng trên sàn nhà, khắp mặt ửng đỏ, đến cổ cũng đỏ lên rồi, trên người một trận nóng ran. Cô ngồi ở đó thở gấp nói:
- Em không được rồi, bị anh làm cho mệt chết rồi.
Trương Nhất Phàm bế cô lên, lấy một chiếc khăn rồi đi ra khỏi phòng tắm.
Sau khi lau khô hết thân mình, đặt cơ thể trắng nõn nà của Thẩm Uyển Vân lên giường, sau đó hắn cũng nhảy lên, ngồi ở đầu giường châm thuốc hút. Thẩm Uyển Vân vén chăn ra, rúc vào bên người hắn, nhẹ nhàng vuốt ve cơ ngực rắn chắc của Trương Nhất Phàm.
- Em kể cho anh một câu chuyện cười nhé?
Thẩm Uyển Vân ngẩng đầu lên, nhìn người yêu một cách đầy hài lòng.
- Ừ!
Trương Nhất Phàm hít một hơi thuốc, rồi nhìn Thẩm Uyển Vân nói.
Thẩm Uyển Vân liền kể cho hắn nghe chuyện cười về tân binh mới nhập ngũ: Có một lần quân đội tiến hành kiểm duyệt theo hàng, sư trưởng từ hàng đầu hàng tiên đi lại, vỗ ngực một binh sĩ khen ngợi:
- Xem ra các cậu luyện tập rất tốt, cơ ngực luyện được không tồi!
Ông ta ra sức vỗ vỗ binh sĩ đó.
Binh sĩ đó sau khi hành lễ theo quân đội xong thì liền dõng dạc trả lời:
- Báo cáo thủ trưởng, tôi là nữ binh!
Câu chuyện này Trương Nhất Phàm đã từng nghe qua, nhưng hắn vẫn cười cười:
- Ý em muốn nói là ngực của em được luyện không tồi, đúng không?
Thẩm Uyển Vân cũng không e thẹn gì, mỉm cười quyến rũ nói:
- Chẳng lẽ anh không thấy bây giờ to hơn trước kia sao?
Nói rồi, cô còn cố ý ưỡn ngực lên, kiêu ngạo nói.
Trương Nhất Phàm nhìn một cái, lúc nãy làm chuyện đó, đã phát hiện ra điều này rồi, đang muốn hỏi cô, thì không ngờ cô lại tự mình nói ra. Trương Nhất Phàm liền suy nghĩ hay là nói cho Đổng Tiểu Phàm cách luyện tập của Thẩm Uyển Vân, để cô ấy cũng tập luyện cho ngực to lên một chút.
Không ngờ Thẩm Uyển Vân nhếch môi nói:
- Không nói cho anh biết!