Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 270 : Cô gái bị hủy hoại dung nhan

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Chức vụ của Ban tổ chức cán bộ, không phải mình nói là được, phía thư ký Phạm là rất quan trọng. Nhưng, quan hệ của mình với Trưởng ban Điền cũng khá thân thiết, nếu như cửa bí thư Phạm và Trưởng ban Điền đều thông qua, vậy thì việc này 10 phần cũng đã 8 phần xong xuôi rồi.



Còn về việc sau khảo sát và hội nghị thường vụ, xem ra cũng chẳng phải vấn đề to tát.



Lúc đi trên đường, Trương Nhất Phàm đã nghĩ đến mấy vấn đề này.



Lúc ăn cơm, Trương Nhất Phàm không thể nói chuyện được với Cù Lâm Phong, nhưng lại tán gẫu với Cù Tĩnh khá hợp gu. Cù Lâm Phong bất giác phát hiện ra, con gái mình có quan hệ khá tốt với Phó Chủ tịch thành phố Trương, thấy hai người bọn họ nói chuyện thân thiết như vậy, trong lòng bỗng sinh nghi hoặc về mối quan hệ giữa họ.



Chẳng ngờ sự nghi hoặc lại khiến ông ta phải giật mình thon thót. Phó chủ tịch Trương thích con gái mình? Cù Tĩnh rất tự lập, khá năng động, là cô gái đáng mơ ước, Phó chủ tịch Trương không thể có suy nghĩ như vậy được?



Nghĩ đến đây, lúc Cù Lâm Phong uống nước, suýt nữa thì bị sặc. Nhưng suy xét một cách kỹ lưỡng, thấy đáp án đó cũng không đúng. Nghe đồn vợ chưa cưới của Phó chủ tịch Trương là con gái của phó Bí thư Đổng, những người từng gặp qua vợ chưa cưới của hắn đều nói rằng, cô gái này có lẽ là tiên nữ giáng trần, chứ ở hạ giới thì thực chẳng có ai sánh bằng.



Bữa cơm này khiến trong lòng Cù Lâm Phong thấp thỏm lo âu, không biết Phó chủ tịch Trương có đồng ý không. Đợi Trương Nhất Phàm đi khỏi, ông ta liền hỏi Lý Trị Quốc xem rốt cục thái độ của Phó chủ tịch Trương là như thế nào. Lý Trị Quốc lúc đó cười phá lên:



- Ông đúng là người trong cuộc thì mê muội, nếu như Phó chủ tịch không đồng ý với ông, thì liệu ông có được tới ăn bữa cơm này không?



Cù Lâm Phong ngẫm nghĩ quả là như vậy, chỉ có điều mình và Bí thư Phạm chẳng mấy thân thiết, có lẽ chỉ hi vọng hắn ta dốc sức tiến cử mình.



Nhân lúc Lý Trị Quốc đi toilet, Cù Lâm Phong liền kéo con gái, hỏi rốt cuộc giữa cô ta và Phó chủ tịch Trương là thế nào. Cù Tĩnh nhìn ba đầy khó hiểu:



- Ba à, ba có sao không? Đúng là cổ hủ quá! Phó chủ tịch Trương người ta chả nhẽ nghĩ con gái ba là kẻ không đứng đắn sao? Thật thất vọng về ba! Nếu như anh ta thật sự coi trọng con, thì ba cũng nên bớt lo đi.



Vì thế, Cù Tĩnh liền kể hết một lượt quá trình quen biết Trương Nhất Phàm, bởi vì chẳng qua lúc đó Trương Nhất Phàm chỉ là một thư kí, mọi người trêu đùa cũng chẳng sao cả. Sau này nghe đồn hắn ta đã làm Chủ tịch huyện, lúc đó hắn cũng cãi nhau với mình, cũng chẳng thấy có gì không phải. Nào ai ngờ, vèo một cái, hắn đã nhanh chóng ngồi vào ghế Phó chủ tịch.



Cù Tĩnh nói xong, cô ta vẫn như chả có gì xảy ra, tiếc rẻ nhún vai:



- Yên tâm đi, anh ta nói rồi, bọn con vẫn là bạn bè, việc chốn quan trường của mọi người chẳng liên quan. Ba, ba chẳng phải tới nhờ vả người ta hay sao?



Cù Lâm Phong mặt đỏ lựng, húng hắng mấy tiếng, đúng lúc Lý Trị Quốc từ toilet bước ra, liền nói với Cù Tĩnh:



- Con ra chỗ khác chơi đi! Đừng có phá, mai cùng nhau về.



Cù Tĩnh phẩy tay, chạy ra ngoài.



Lý Trị Quốc vẫn cân nhắc một chuyện, nên cũng chẳng muốn đôi co với Cù Lâm Phong:



- Trưởng ban Cù, tôi còn chút việc riêng, mai gặp. Đến lúc ấy thì cùng về huyện Sa.



Vốn đang muốn mời Lý Trị Quốc đi hát karaoke, chẳng ngờ gã lại đi như vậy, Cù Lâm Phong thấy hơi ái ngại:



- Trưởng phòng Lý, tiếp đãi không chu đáo, thật ngại quá.



Lý Trị Quốc vỗ vỗ vai hắn:



- Đều là người một nhà cả, sau này đừng khách khí như vậy, về phía phó chủ tịch thành phố Trương, tôi sẽ giúp ông, yên tâm đi!



Cù Lâm Phong gật đầu, dúi phong bì cho Lý Trị Quốc, Lý Trị Quốc mặt đanh lại:


Vì thế anh ta cười nói:



- Hay là gọi anh Hồ đi cùng, ba người chúng ta làm vài chén.



Lý Trị Quốc cũng đang có ý nghĩ này, lời Liễu Hải như đánh trúng tim đen hắn.



Đã 10 giờ 30 rồi, ba người gặp nhau, tìm một quán ăn đêm.



Lúc uống rượu, Hồ Lôi hỏi Lý Trị Quốc:



- Trưởng phòng Lý đêm hôm khuya khoắt còn gọi, phải chăng là có chỉ đạo gì?



- Cậu bớt lời đi, làm gì có gì chỉ đạo cậu.



Lý Trị Quốc cười, mắng gã:



- Chẳng qua hôm nay đã gặp phải một việc kỳ lạ.



- Việc lạ? Như thế nào?



Liễu Hải uống một ngụm rượu rồi hỏi.



- Ban nãy lúc Dương Mễ trở về, trên đường đâm phải một cô gái, bộ dạng cô ta thật khiến người ta phát khiếp, có lẽ bị ai đó hủy hoại dung nhan, rất thê thảm.



- Anh nói cái gì? Cô gái bị người ta hủy hoại dung nhan?



Liễu Hải trở nên vô cùng căng thẳng:



- Cô ta ở đâu? Có phải hai bên mặt cô ta đều có vết dao cắt không?



- Là thế nào?



Lý Trị Quốc thấy Liễu Hải căng thẳng vậy, cảm thấy rất kỳ lạ. Thế là gã đem câu chuyện kể lại một lượt.



- Anh đừng quan tâm, hãy mau nói cho tôi biết cô ta đang ở đâu?



Liễu Hải đúng là rất lo lắng, mấy hôm nay luôn tìm Tiểu Diệp, không ngờ lại bị Lý Trị Quốc đụng phải. Đúng là



- Tôi đưa cô ta tới bệnh viện rồi!



Lý Trị Quốc vừa trả lời, Liễu Hải liền đứng phắt dậy:



- Đi! Đi xem!



Lý Trị Quốc và Hồ Lôi đều không hiểu cậu ta làm cái trò quái quỷ gì, chẳng qua thấy bộ dạng hớt ha hớt hải của cậu ta, cả hai người đều vội vàng theo sau.



Chẳng ai nghĩ tới, lúc ba người bọn họ tới bệnh viện, thì chẳng thấy Tiểu Diệp đâu!