Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 299 : Bí mật

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Emi đưa tài liệu của công ty giao cho Trương Nhất Phàm. Hai người ở trong khách sạn nói chuyện một lúc, khoảng nửa tiếng sau Trương Nhất Phàm liền rời khỏi khách sạn.



Hai người trong buổi gặp gỡ không chính thức này đều để lại cho nhau ấn tượng rất tốt. Trương Nhất Phàm có dự định của Trương Nhất Phàm, Emi có kế hoạch của Emi. Ngày hôm sau, Trương Nhất Phàm đi làm, lập tức liền gọi Tô Như Hồng vào phòng làm việc, đưa cho cô ta những tài liệu của công ty Âu Phil.



- Công ty này, cô hạch toán thật tốt một chút.



Tô Như Hồng còn muốn báo cáo về tiến độ đàm phán của cô với tập đoàn Hoàn Á cho Trương Nhất Phàm. Không ngờ rằng hắn lại giao tài liệu này cho mình. Công ty Âu Phil cô đã nghe qua trước đây rất lâu, cũng là công ty lớn thuộc loại quốc tế, nhưng không biết Trương Nhất Phàm lấy được những tài liệu này từ đâu.



Tô Như Hồng trong lòng đoán định, chủ tịch Trương đột ngột muốn mình đi xác minh tinh hình công ty này, trừ khi trong lòng Trương Nhất Phàm có tình toán gì? Nghĩ đến mình một Trưởng phòng xúc tiến đầu tư phải đi thu hút đầu tư nước ngoài, sao lại phải để Chủ tịch thành phố tự mình ra mặt, Tô Như Hồng liền nóng cả mặt.



Nguyên nhân chính là vì tập đoàn quốc tế Hoàn Á là một công ty đa quốc gia, cho nên Giao Châu và thành phố Đông Lâm cả hai bên đều khá quan tâm. Cầm những tài liệu này, Tô Như Hồng trong lòng liền nghĩ nếu có thể thu phục công ty lớn như Âu Phil, Hoàn Á quốc tế có thể bỏ được.



Vì thế, cô lập tức đem những hiểu biết của mình về hoàn cảnh đầu tư của tập đoàn Âu Phil nói lại một lần. Bởi vì gần đây phải chú ý nhất vào các dự án đầu tư thủy điện, cho nên về các công ty cùng thể loại cô cũng để ý đến.



Tô Như Hồng nói tài liệu công ty không có vấn đề gì, cần xác định chính là thân phận thực sự của Emi. Nếu thân phận của cô ta không có việc gì thì chuyện này đúng là chuyện tốt lành.



Tô Như Hồng không khỏi nhìn vị Chủ tịch thành phố trẻ tuổi này, thật sự không ngờ hắn lấy đâu ra sức hấp dẫn nhân cách lớn như vậy. Không ngờ lại có thể kéo về một công ty Âu Phil nổi danh quốc tế như vậy.



Nghe Tô Như Hồng nói xong, Trương Nhất Phàm thấp giọng nói, vậy cô đi xác minh những tài liệu này đi. Tô Như Hồng gật đầu, đi đến bên cửa lại dừng lại:



- Chủ tịch Trương, phía bên tập đoàn Hoàn Á…



Trương Nhất Phàm biết cô ta muốn nói gì, nói thẳng luôn:


Chỉ có điều Ông Tiêu tuyệt đối không ngờ rằng, hai ngày sau, ông ta nhận được điện thoại của Công ty mẹ từ Malaysia. Chủ tịch Hội đồng quản trị tập đoàn Hoàn Á mắng ông ta xối xả. Chuyện tập đoàn Âu Phil và Đại lục kí kết hiệp ước đều truyền tới Công ty mẹ của tập đoàn Hoàn Á rồi, thế mà con lợn Tiêu này vẫn còn chưa hay biết gì.



Nếu như Tập đoàn Âu Phil thần không biết, quỷ không hay, ký kết như sét đánh ngang tai, nhất định bọn họ ở đằng sau lưng cũng phải làm không ít công tác. Nếu tập đoàn Hoàn Á còn ký kết dự án đầu tư vào Giao Châu lúc này căn bản không có bất kỳ ưu thế gì. Bởi vậy Hoàn Á quốc tế quyết định lập tức hủy bỏ dự án này, hơn nữa còn lệnh cho Ông Tiêu lập tức về nước.



Ông Tiêu đợi ở khách sạn Vịnh Nước Cạn hai ngày mới biết bị người ta đùa giỡn, không khỏi tức giận gào lên như sấm. Trưởng phòng Ngưu của phòng xúc tiến đầu tư thành phố Giao Châu đợi nhiều ngày như vậy, rốt cuộc giỏ trúc múc nước công dã tràng. Ông ta tức giận một hồi, giở trò vô lại, đuổi cổ ông Tiêu ra khỏi khách sạn. Nếu không phải sợ ảnh hưởng không tốt, gã đã cho gọi người đến dạy dỗ ông Tiêu một chút rồi.



Chu Chí Phương tức chết đi được, dự án đã tan như bong bóng rồi, tranh cướp đấu đá lâu như thế, hao tốn quá nhiều sinh lực, tới cuối cùng vẫn là công dã tràng.



Con trai Chu Chí Phương là Chu Thiên Đỉnh từ bên ngoài trở về, nghe Lưu Nhất Hải nói lại toàn bộ mọi chuyện đã qua, gã liền cười đến đau bụng:



- Đối phó với Trương Nhất Phàm, mọi người dùng chiêu này không phải trò trẻ con sao.



Lưu Nhất Hải và Chu Đỉnh Thiên mối quan hệ khá tốt, hai người bình thường cũng thường xuyên uống rượu, đánh bài. Bởi vì mối quan hệ với Chu Chí Phương, hai người liền trở thành bạn bè chuyện gì cũng nói với nhau.



Nghe Chu Đỉnh Thiên nói như vậy, Lưu Nhất Hải liền hỏi gã có cách nào hay không? Để có thể xả nỗi oán giận này.



Chu Đỉnh Thiên cười thần bí:



- Sơn nhân đều có diệu kế! Tới lúc đó sẽ có cách!



Lưu Nhất Hải thấy Chu Đỉnh Thiên cố làm ra vẻ thần bí, liền có chút coi khinh. Chu Đỉnh Thiên liền ghé vào tai gã, hai người thì thầm lén lút một hồi. Lưu Nhất Hải có chút nghi hoặc hỏi:



- Như vậy có được không?