Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 300 : Hòa giải

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Dự án thủy lợi sông Tế Thủy rốt cuộc đã được xác định. Trương Nhất Phàm cũng được thở phào nhẹ nhõm. Đàm phán với công ty Âu Phil tiến triển vô cùng thuận lợi. Thời khắc Tô Như Hồng lấy được bản hợp đồng, kích động tới sắp khóc.



Sự việc rốt cuộc cũng được hy vọng, quanh co cũng coi như là có nhắc nhở đối với Chủ tịch Trương có chút ưu đãi. Tô Như Hồng cũng biết, nếu không có sự hỗ trợ của Chủ tịch Trương, chuyện này tuyệt đối sẽ không được tiến hành thuận lợi như vậy.



Cho nên ngày hôm đó cô đã đặc biệt đến phòng làm việc của Chủ tịch Trương, rất thành khẩn nói lời cảm ơn!



Trương Nhất Phàm luôn xem Tô Như Hồng là người điềm đạm, lúc này lại có chút dáng vẻ của người đàn bà nhỏ bé, không khỏi cảm thấy buồn cười:



- Cảm ơn cái gì?



Khó có khi nhìn thấy Chủ tịch Trương ôn hòa như vậy, Tô Như Hồng khuôn mặt không ngờ giống như một cô gái nhỏ, đỏ hồng lên. Bị Trương Nhất Phàm hỏi lại một câu như thế, ban nãy trên đường đã nghĩ sẵn trong đầu, không ngờ lại quên hết sạch.



May mắn Tô Như Hồng đã quen gặp những cảnh này, biết phải biến hóa linh hoạt thế nào, cô liền ngại ngùng nói:



- Cảm ơn sự cất nhắc của Chủ tịch thành phố.



Bởi vì dự án trạm thủy điện đã được sắp xếp, Trương Nhất Phàm tâm trạng cũng tốt, cũng hàn huyên với Tô Như Hồng vài câu:



- Tôi có cất nhắc gì đâu, đây là công lao của chính cô mà. Sau này cẩn thận một chút, đừng đi vào con đường của kẻ tiểu nhân.



Đại biểu tập đoàn Hoàn Á bị đuổi khỏi thành phố Giao Châu, Trương Nhất Phàm cũng nghĩ đến nhất định có nội gián của bọn họ. Nếu không sao Phòng xúc tiến đầu tư thành phố Giao Châu lại biết về sắp xếp lịch trình của Phòng xúc tiến đầu tư thành phố Đông Lâm.



Nhất định trong số đó có người đã tiết lộ tin tức cho bọn họ, mới bị người ta chui vào lỗ hổng. Tô Như Hồng gật gật đầu, nói đến chuyện này trong lòng liền có chút hổ thẹn. Đây là mình quản lí không nghiêm, nên mới bị người ta chui vào lỗ hổng.



- Chủ tịch Trương, buổi tối có rảnh không?



Tô Như Hồng muốn mời Trương Nhất Phàm một bữa cơm.



Từ khi Chủ tịch Trương đề bạt lên sau đó vẫn chưa có cơ hội nói lên lời. Lần này tâm trạng Trương Nhất Phàm cũng không tồi, Tô Như Hồng cũng muốn mượn cơ hội này kéo gần quan hệ một chút.



Trương Nhất Phàm từ chỗ Tần Xuyên biết được mối quan hệ của Tô Như Hồng và ông xã rất tốt. Hắn suy nghĩ một chút, bèn nói:



- Thế này đi, tối nay kêu cả Tần Xuyên, chúng tôi tới nhà cô ăn cơm.



Nghe Chủ tịch Trương nói muốn đến nhà mình, Tô Như Hồng liền sợ cái tên không chịu thua kém gì trong nhà kia sẽ gây rối, liền có chút do dự. Trương Nhất Phàm đương nhiên biết vợ chồng họ quan hệ bất hòa, tự nhiên hiểu được cô đang lo lắng cái gì, liền cười nói:



- Trưởng phòng Tô nếu như thấy khó xử thì thôi vậy!



Tô Như Hồng nào dám không đồng ý, thật ra lãnh đạo có thể đến nhà mình ăn cơm, đây là phúc cầu mãi mới tới. Bởi vậy cô vội vàng nói:



- Không, không sao hết, vậy buổi tối cùng tới nhà tôi ăn cơm đi! Cứ thế nhé, tôi gọi điện thoại về nhà bảo gia đình chuẩn bị một chút.
- Anh đi giúp em!



Tô Như Hồng liền trừng mắt nhìn hắn:



- Anh đi chơi bài với Chủ tịch và mọi người đi! Ở đây có em là được rồi!



Nhìn bà xã liên tiếp nháy mắt, Đới Chí Cao liền hiểu dụng ý của vợ, để mình có cơ hội làm quen với Chủ tịch thành phố.



Nhìn bà xã chiếu cố cho thể diện của mình, những ghen tuông trong lòng Đới Chí Cao lập tức tiêu tan. Gã thầm mắng mình là kẻ ngu ngốc, bà xã tốt như vậy còn nghi ngờ vớ vẩn.



Vì thế bốn người đàn ông bắt đầu chơi bài, đánh xong ba trận.



Không khí buổi tối hôm nay rất tốt, khi uống rượu cả nhà cũng rất vui vẻ. Vợ chồng Tô Như Hồng kính rượu cho lãnh đạo. Trương Nhất Phàm cười nói:



- Trưởng phòng Tô, gần đây cô cũng vất vả nhiều rồi, tối nay chúng ta cứ thoải mái đi, chén rượu này tôi uống.



Trương Nhất Phàm dứt khoát uống một hơi cạn sạch, nhìn vẻ mặt Đới Chí Cao cười cười chất phác. Trương Nhất Phàm rất ít khi ăn cơm ở nhà người khác. Ở địa khu Đông Lâm lâu như vậy, cũng chỉ ăn ở nhà Tần Xuyên, Lý Trị Quốc và bí thư Lâm.



Đường đường một Chủ tịch thành phố, có thể tới nhà cấp dưới ăn một bữa cơm, cho thấy mối quan hệ của họ rất thân thiết, cũng cho thấy Trương Nhất Phàm đã coi Tô Như Hồng là người một nhà. Bởi vậy, hai vợ chồng Tô Như Hồng đều rất vui vẻ.



Đợi tối rồi ba người đi về, Tô Như Hồng đang rửa bát, Đới Chí Cao bèn có chút hơi rượu, ôm lấy Tô Như Hồng từ phía sau:



- Bà xã, tối nay hai ta làm một cái nhé!



Tô Như Hồng cười cười đồng ý, hai người đã giận nhau một thời gian dài, đến nỗi ngủ cũng chia giường ra. Hôm nay vì sự can hệ của Chủ tịch thành phố, mối quan hệ của hai vợ chồng lại dịu đi.



Hai người tắm rửa dách sẽ nằm trên giường, nói đến chuyện này. Tô Như Hồng vẻ mặt thản nhiên, dùng sức cắn Đới Chí Cao một miếng, cười mắng:



- Đàn ông các anh đều như thế này, chỉ sợ vợ đi ngoại tình.



Đới Chí Cao hôm nay uống không ít rượu, rất hưng phấn, gã cũng pha trò cười:



- Nếu em thực sự theo hắn, anh cũng đồng ý. Chỉ sợ người ta không cần em.



Tô Như Hồng biết hắn nói Chủ tịch Trương, không khỏi tức giận nói:



- Anh nói thật không? Em thật sự kém cỏi thế sao? Thế ngày mai em phải nhào vào ôm lấy thôi.



Đới Chí Cao nở nụ cười chất phác, cũng không nói gì nữa.