Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 301 : Xuân trong phòng tắm
Ngày đăng: 17:15 30/04/20
Thành phố Đông Lâm liên tiếp đánh thắng mấy trận lớn, Phòng xúc tiến đầu tư thành phố Đông Lâm liên tiếp thành công trong việc thu hút mấy nhà đầu tư lớn. Hơn nữa các dự án đều đang triển khai hừng hực khí thế. Trạm thủy điện trên sông Tế Thủy cũng được khởi công.
Chính phủ giữ 40% quyền trung gian, Công ty Âu Phil là đại cổ đông. Còn cô gái phương tây xinh đẹp tiểu thư Emi kia chính thức là Giám đốc điều hành thường trú ở Đại lục.
Emi làm việc rất thoải mái, cũng rất thẳng thắn. Mặc dù cô hiểu những kỹ xảo nhưng tuyệt đối không như tính kế tính tới tính lui như Ông Tiêu. Cô đề xuất điều kiện, trực tiếp gặp mặt đàm phán với Phòng xúc tiến đầu tư. Có thể làm thì làm, không thể làm được tuyệt đối không cho.
Mà Phòng xúc tiến đầu tư thành phố lại dưới sự chỉ đạo của Trương Nhất Phàm, tất cả những chính sách đều được cho phép trong phạm vi ưu đãi nhất cho Tập đoàn Âu Phil. Hai bên làm việc rất rõ ràng, chình vì thế mà sự hợp tác của mọi người đều vô cùng vui vẻ!
Xong công việc này, bỗng nhiên phát hiện đã hết tháng bảy. Trương Nhất Phàm khó lắm cho mình một buổi tối thảnh thơi. Không ngờ Lưu Hiểu Hiên gọi điện thoại tới, nói với hắn tối nay cô ta sẽ tới thành phố Đông Lâm ngủ lại một đêm. Bảo Trương Nhất Phàm đến phòng trước đây cô ở ăn cơm tối.
Lần trước đồng ý đến thăm Lưu Hiểu Hiên, vèo cái đã hơn hai tháng. Lưu Hiểu Hiên có chút không kiềm chế nổi, tự mình chạy tới thành phố Đông Lâm.
Trương Nhất Phàm biết rằng chuyện này từ chối không xong, bèn đồng ý với Lưu Hiểu Hiên.
Buổi chiều bốn giờ, Lưu Hiểu Hiên liền gọi điện thoại cho hắn, nói mình gần tới rồi. Trương Nhất Phàm trả lời mình còn có chút việc, khoảng một giờ sau sẽ tới.
Lưu Hiểu Hiên nói, vậy em đi trước mua đồ ăn, buổi tối em sẽ tự mình vào bếp.
Đã lâu không thưởng thức đồ ăn của Lưu Hiểu Phàm, Trương Nhất Phàm liền vui vẻ đồng ý, được!
Không ngờ mọi việc của Trương Nhất Phàm lại xong sớm hơn dự tính. Lúc tan tầm, Tần Xuyên đứng ở cửa do dự hỏi:
- Chủ tịch Trương buổi tối có rảnh không? Lưu Mai muốn mời anh hạ cố tới nhà ăn bữa cơm.
Tần Xuyên biết trong nhà Trương Nhất Phàm không có người giúp việc, một mình ăn cơm ngoài quán. Vì thế cậu ta muốn Chủ tịch Trương nể mặt tới nhà ăn bữa cơm.
Trương Nhất Phàm lắc đầu:
- Hôm khác đi, hôm nay thật sự không rảnh.
Lưu Hiểu Hiên bình thường không thích ăn cơm ở ngoài. Bởi vì cái tên của cô quá nổi tiếng, ở bên ngoài ăn cơm cũng không được an toàn.
Nhất là cô đi đến Đài truyền hình, làm chương trình giải trí, không khí sôi động, độ thu hút có khi còn cao hơn cả Đài truyền hình trung ương. Tiếng tăm càng lớn, ra ngoài cửa sẽ gây phiền toái. Bởi vậy, cô rất ít khi dùng cơm ở trước mặt công chúng.
Ôn Nhã biết Lưu Hiểu Hiên và Trương Nhất Phàm có giao tình, nhưng không hề biết giữa hai người bọn họ, rốt cuộc là thế nào? Có phải cũng trong sạch như mình? Ôn Nhã suy nghĩ suy nghĩ, liền nghĩ tới vừa rồi mình đang tắm rửa, bị Trương Nhất Phàm xông tới, cũng không biết hắn vừa rồi nhìn thấy những gì?
Suy nghĩ loạn đi, không cẩn thận bị bỏng canh vào tay, chút nữa chiếc bát cũng rơi xuống.
Lúc ăn cơm, Trương Nhất Phàm không kìm nổi nhìn Ôn Nhã mấy lần, nhận ra cô bé chính xác có thể ngụy trang. Hoàn toàn không có chút hiện tượng gì trên mặt, giống như không có chuyện gì vậy. Trên mặt không lộ ra manh mối gì.
Lưu Hiểu Hiên lúc đang bưng bát cơm, hỏi Ôn Nhã một câu:
- Ôn Nhã. Tối nay ngủ lại đây đi! Hai chúng ta đã lâu không tâm sự cùng nhau rồi.
Vốn là một câu nói khách sáo, không ngờ Ôn Nhã không chút khách khí gì trả lời:
- Ừ! Cậu không nói thì mình cũng chuẩn bị ngủ với cậu rồi.
Vù vù nghe được những lời này, Lưu Hiểu Hiên liền dở khóc dở cười, hướng về phía Trương Nhất Phàm khẽ cười một chút. Trương Nhất Phàm cũng rất buồn bực. Tối nay không phải chỉ ăn cơm thôi? Mình còn đợi tiết mục sau cơ.
Chính lúc đang buồn bực, bên đùi phải bị người ta sờ mó một hồi. Trương Nhất Phàm thiếu chút nữa đã kêu ra thành tiếng. Rất nhanh hắn liền phát hiện Lưu Hiểu Hiên đang viết chữ trên đùi mình:
- Đợi điện thoại của em.
Ý của Lưu Hiểu Hiên Trương Nhất Phàm hiểu, cơm nước xong xuôi, Trương Nhất Phàm gọi điện thoại cho cô đi ra ngoài. Hai người tìm một chỗ làm chuyện đó xong rồi trở về.
Xem ra cũng chỉ có thể được như thế, Trương Nhất Phàm bất đắc dĩ gật đầu.