Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 308 : Chính tích

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Thông qua sự nỗ lực của Emi, Tập đoàn AauPhil đã đồng ý tài trợ không ràng buộc với Ủy ban nhân dân nhân dân thành phố Đông Lâm, xây dựng một bệnh viện giá cả bình dân.



Đồng thời, Trương Nhất Phàm cũng kéo được sự tài trợ của tập đoàn Lý thị ở HongKong và tập đoàn Dương thị của gia tộc chị dâu. Thêm vào đó là một số khoản tài trợ của chính phủ, tổng cộng cũng được hơn ba tỷ, đủ để xây dựng một bệnh viện giá bình dân ở thành phố Đông Lâm, một bệnh viện thật sự giành cho người đến khám chữa bệnh.



Bệnh viện giá bình dân đầu tiên ở thành phố Đông Lâm chính thức thành lập, địa chỉ của bệnh viện sẽ đặt trên khu mới phía nam thành phố.



Diện tích và quy mô của bệnh viện ước chừng vượt qua khỏi khu vực địa khu Đông Lâm, là một kiểu hình mẫu bệnh viện lớn.



Hôm tổ chức nghi lễ động thổ, phóng viên các đài báo truyền hình, báo tỉnh, các tòa soạn báo khắp nơi đổ xô tới để đưa tin tức này.



Trương Nhất Phàm và Bí thư Phạm cùng tham dự nghi lễ này, cùng tham dự cũng có đại biểu của các nhà tài trợ. Trưởng ban thư ký Hoàng Thừa Ân chủ trì cuộc họp báo, chuyên đề về ý nghĩa quan trọng của việc xây dựng bệnh viện giá bình dân của Chủ tịch thành phố Trương.



Thành phố Đông Lâm là thành phố đầu tiên đưa ra khái niệm xây dựng một bệnh viện giá bình dân, và cũng là thành phố đầu tiên trong cả nước có một mô hình như thế. Bệnh viện giá bình dân đã phá vỡ truyền thống thu lợi nhuận kếch xù từ trước, đã giảm một khoản đáng kể phí khám chữa bệnh. Đã vì những người bị bệnh mà chịu sự tra tấn móc ví mà không dám hé răng nửa lời, cũng giảm được gánh nặng áp lực tư tưởng về kinh tế cho họ.



Buổi tối Trương Nhất Phàm không về nhà, mà đi thẳng đến khách sạn nơi Thẩm Uyển Vân ở. Lần này Thẩm Uyển Vân ở trong khách sạn cao cấp mới được xây dựng của tập đoàn Lý thị hợp tác với Hồ Lôi.



Khu phòng chính của khách sạn cao cấp này đã được hoàn công từ 2 năm trước, nhưng do chủ đầu tư của dự án này có vấn đề về kinh tế nên phần cuối của công trình vẫn chưa hoàn thành xong. Hồ Lôi đã nhân cơ hội này, sau khi đàm phán ổn thỏa với tập đoàn Lý thị, với sự thỏa thuận tập đoàn Lý thị chiếm 60%, Hồ Lôi 40% cổ phần, đã mua lại dự án này và lấy tên là khách sạn Tân Đông Phương.



Tại khách sạn Tân Đông Phương, Hồ Lôi đã chuẩn bị cho Trương Nhất Phàm một phòng đặc biệt, Thẩm Uyển Vân được ở trong gian phòng tuyệt đối an toàn của Tân Đông Phương.



Khi Trương Nhất Phàm đến, Thẩm Uyển Vân đã tắm xong. Trương Nhất Phàm cũng cởi áo khoác ngoài rồi đi tắm. Không ngờ lúc này điện thoại của Lưu Hiểu Hiên lại gọi đến.



Thẩm Uyển Vân nhìn thấy cuộc gọi đến là Lưu Hiểu Hiên, cô ta liền lập tức chú ý. Lưu Hiểu Hiên có phải là cái cô MC nổi tiếng trên đài truyền hình đó không? Lúc này đây cô ta còn gọi điện đến cho tướng công làm gì nhỉ?



Thẩm Uyển Vân cũng đã khá nhiều lần xem chương trình của Lưu Hiểu Hiên trên đài truyền hình, bất giác có sự hoài nghi với cái tên Lưu Hiểu Hiên trên điện thoại đó. Lưu Hiểu Hiên trước đây là MC trên đài truyền hình thành phố Đông Lâm, sau đó chuyển đến đài truyền hình tỉnh. Liệu giữa cô ta và Trương Nhất Phàm có mối quan hệ mờ ám nào không nhỉ?



Là phụ nữ, sự mẫn cảm cũng có thừa, Thẩm Uyển Vân len lén nhìn về phía phòng tắm, đoán chừng Trương Nhất Phàm không thể ra ngay được, cô ta liền tắt điện thoại, rồi soạn tin nhắn: “đang họp, có chuyện gì không?”



Lưu Hiểu Hiên cũng là một phụ nữ mẫn cảm, từ trước đến nay chưa bao giờ Trương Nhất Phàm tắt điện thoại của mình cả, đặc biệt là trong một ngày đặc biệt như hôm nay, rõ ràng cô ta biết Trương Nhất Phàm sau khi tham gia nghi lễ xong là về nhà, thì lúc này đây họp với hành cái gì chứ?



Lại đọc tin nhắn gửi đến, thấy ngữ khí cũng không giống. Thường thì Trương Nhất Phàm không bao giờ nhắn tin, nếu như có nhắn tin thì bao giờ cũng có xưng hô đàng hoàng. Đối với một tin nhắn khó hiểu đó, Lưu Hiểu Hiên liền lập tức nghi ngờ.


Trương Kính Hiên dù sao cũng già dặn rồi, ông nghĩ tới những vấn đề mà đứa con chưa ngờ tới.



Xuất phát điểm của bệnh viện giá bình dân đương nhiên là tốt, nhưng thực sự tiếp tục duy trì, còn có những khó khăn nhất định. Có lẽ Trương Nhất Phàm ở thành phố Đông Lâm một ngày, người khác không dám phá hỏng những quy củ hắn đặt ta, nhưng nếu hắn đi rồi?



Trước mắt bệnh viện giá bình dân phần nhiều chi phí đều là từ một vài xí nghiệp tài trợ. Trương Kính Hiên lo lắng chính là, một khi bệnh viện dựa vào tài trợ, có thể vận hành bình thường được bao lâu.



Tuy nhiên ông cụ lại không nghĩ như vậy. Ông cho rằng cháu trai có thể gây được tiếng vang như thế, đúng là chuyện tốt. Trương Nhất Phàm ở thành phố Đông Lâm dấy lên phong trào chống tham những, cán bộ lộng quyền, xây dựng giao thông, dựng trạm thủy điện, xây dựng bệnh viện giá bình dân, toàn bộ những chuyện này đều có thể khiến cho tiền đồ của hắn được sáng rọi hơn.



Thật ra, làm người của nhà nước, có những lúc không cần phải quá hết mình, chỉ cần tạo thanh thế khiến thành tích của hắn được thể hiện ra. Có thể đi xuống cũng tốt, càng có thêm kinh nghiệm.



Cho dù nói thế nào, biểu hiện của cháu trai ông cũng vẫn nên khen thưởng. Ông cũng hiểu được Trương Nhất Phàm càng ngày càng không tồi. Trước đây, ông thấy Trương Nhất Phàm xuống cơ sở, chạy đến làm chủ tịch thị trấn có chút lấy lòng mọi người. Bây giờ xem ra, hắn đã đi đúng đường rồi.



Bệnh viện giá bình dân đưa báo cáo, trong xã hội đã gây ra phản ứng mạnh mẽ, quả nhiên không lâu cũng có người đề xuất chất vấn, khắp nơi công khai trên báo chí và truyền hình về động cơ sau lưng. Nhất là Đài truyền hình tỉnh Tương, còn tổ chức chuyên môn bình luận, chính là để song phương cùng bình luận.



Bên tán thành vẫn duy trì thái độ ủng hộ, phản ánh những nghi ngờ, nói cách làm của thành phố Đông Lâm, không còn nghi ngờ là lấy lòng dân. Tranh thủ sự ủng hộ của dân chúng và sự đánh giá của bên trên, căn bản là không thực tế.



Hơn nữa phần lớn chi phí của bệnh viện đều thông qua xí nghiệp tài trợ. Trái ngược cho rằng, bệnh viện qua thời gian tài trợ lâu dài, nó sống sót được cũng cảm thấy lo lắng. Nói không chừng sẽ nhanh chóng biến thành bệnh viện thu phí, Bởi vì bản tính của con người, bất luận một người đều không thể thoát khỏi sự đeo đuổi của vật chất.



Bên ủng hộ cũng tiến hành khích lệ phản bác, bệnh viện giá bình dân không phải bệnh viện miễn phí, nó có tiêu chuẩn thu phí hợp lý, chỉ có điều so với phần lớn bệnh viện hiện nay thu phí thấp, thủ tục cũng đơn giản hơn nhiều.



Bên ủng hộ còn đề xuất, thực ra cơ cấu tiết kiệm của chính phủ nước mình cũng chi trả nhiều, nếu hằng năm có thể đem phí tiết kiệm đó sử dụng, đặt ở những xí nghiệp công ích, đất nước ta sao có thể không hùng mạnh?



Nhân loại theo đuổi việc hưởng thụ vật chất, đương nhiên không sai. Nếu nhân loại không theo đuổi sẽ không thể tiến bộ được, nhưng quá mức xa hoa lãng phí là vô sỉ. Hiện tại thành phố Đông Lâm tiết kiệm chi phí, dùng cứu trợ dân chứng, lại kích động tới thần kinh của ai đó à?



Quan điểm của bên ủng hộ với ngôn ngữ sắc bén, nói tới không kịp trở tay, liên tục rút lui. Bên củng hộ còn chỉ ra, chúng ta có thể có thái độ nghi ngờ với bất kỳ chuyện gì, nhưng chúng ta không thể làm suy sụp tinh thần tích cực của người khác. Bản thân không thể làm việc thiện, không đi xem xét chuyện sống chết của dân chúng, nhưng cũng không thể ngăn cản người khác không làm.



Bệnh viện giá bình dân có thể duy trì bao lâu, tôi nghĩ không phải chỉ là vấn đề quan tâm của mình chính phủ thành phố Đông Lâm, cũng là vấn đề quan tâm của cả cộng đồng. Nếu toàn bộ tỉnh Tương, thậm chí mọi người cả nước, đều bỏ đi nguồn lợi kếch sù mà có tinh thần hỗ trợ tăng lên. Dân chúng có thể an cư lạc nghiệp, quốc gia có thể không phồn vinh hưng thịnh ư?



Quan điểm của bên ủng hộ được đại bộ phận nhân dân ủng hộ, phía phản đối liên tục bị đánh lui, cuối cùng không để lại tiếng động gì. Có vài đại biểu ngượng ngùng rút lui, trên bàn biện luận vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt, rất nhiều người đều đứng lên ủng hộ.



Tiết mục kỳ này do Lưu Hiểu Hiên chủ trì, hơn nữa dù sao cũng là hiện trường công khai, quan hệ tới lợi ích của phần lớn dân chúng, nên nhận được tỉ lệ đổi mới cao.