Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 322 : Cửa để đột phá

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Liễu Hải thuận tay gạt một cái, tay Vệ Binh đã bay xa khỏi vài chục bước, vừa vặn đập vào ghế dựa, đổ chỏng gọng, bốn chân chổng lên trời.



Đầu bị Triệu Khả Tình đập chai rượu vào, Mệnh Căn Tử cũng bị con nha đầu đó hung hăng đá cho một cú. Hai tay tên Vệ Binh ôm lấy đầu rống lên thảm thiết, lăn lộn trên đất.



Lăn lộn trên tỉnh thành đã mười mấy năm, từ trước đến giờ chưa bao giờ gặp con đàn bà nào ra tay độc như vậy. Hôm nay coi như gặp hạn. Cũng may, Bạch Thanh Tùng đã kịp thời ra tay, nếu không thì kết cục của tay Vệ Binh chắc chắn sẽ vô cùng thảm.



Chẳng qua Bạch Thanh Tùng vì niệm tình bằng hữu nên mới ra tay tương cứu, chứ thật ra gã chẳng ưa gì bọn Vệ Binh này, bình thường thì cà lơ phất phơ, còn Bạch Thanh Tùng là con nhà gia giáo, từ nhỏ cùng với Bạch Khẩn được quản giáo nghiêm ngặt, quy củ. Chỉ có điều người như gã tật xấu lớn nhất chính là trượng nghĩa khí.



Một cú đá của gã, cũng không hẳn đã dùng hết sức, chỉ có điều, lúc nãy khi được chứng kiến Liễu Hải biểu diễn sơ lược vài chiêu cầm nã thủ, thì ngay lập tức gã đã hiểu Liễu Hải không phải là người đơn giản.



Thanh niên hiện nay, liệu có mấy người mà dấu được con người thật sự của mình chứ. Thân thủ của Bạch Thanh Tùng cũng ngang ngửa với Liễu Hải, đã lâu lắm rồi gã không gặp được đối thủ ngang tài ngang sức như vậy. Ở Đông Bắc này Bạch Thanh Tùng nổi tiếng là cao thủ thiếu niên.



Mấy chiêu vừa rồi của Liễu Hải, tự dưng khiến cho gã có ý muốn được phân tài cao thấp một phen.



Bạch Thanh Tùng tung một cú đá, Liễu Hải hoàn toàn có thể dễ dàng né tránh, nhưng dù sao gã cũng là một thanh niên, tính hiếu thắng vô cùng mạnh, khó khăn lắm mới gặp được đối thủ ngang tầm, Liễu Hải đứng im bất động, hai tay vòng lại giống như chiêu thức trong Thái Cực Quyền, khóa chân của Bạch Thanh Tùng.



Hô___



Cú đá này của Bạch Thanh Tùng có lực vô cùng, dũng mãnh lao tới. Hai chị em phía sau không kìm lòng nổi phát ra một tiếng thét kinh hãi! Triệu Khả Tình lại thét chói tai hơn: Á____



Bạch Khẩn trông thấy như vậy, thầm cảm thấy lo lắng. Cô biết anh trai của mình lại nổi lên tính hiếu chiến của mình. Cú đá vừa rồi, nếu như đối phương mà không đỡ được chỉ sợ sẽ gãy vài cái xương sườn.



Đúng lúc cô ta đang định đứng dậy chạy bổ đến để ngăn lại, thì giữa phòng khiêu vũ xảy ra một chuyện khiến cho người ta không dám nhúc nhích. Đôi nam nữ đang khiêu vũ đó, trông thấy đánh nhau, cũng không có vẻ gì gọi là kinh hoàng, chỉ chạy đến bên cạnh.



Liễu Hải đã hạ quyết tâm đón cú đá đó, nên khi cú đá trời giáng của Bạch Thanh Tùng đang ào ào phi đến, gã liền nhanh chóng và chuẩn xác nhắm vào mắt cá chân của Bạch Thanh Tùng, rồi với tốc độ nhanh như chớp, tay gã thu về trước ngực, rồi dồn mấy phần công lực, đẩy mạnh ra.
- Đồ không biết xấu hổ, hai người đánh một người. Đúng là vô sỉ!



Hai chị em Triệu Khả Tình chỉ hai anh em Bạch Thanh Tùng mà chửi.



Lúc nãy Bạch Thanh Tùng bị Liễu Hải đánh cho ngã lăn lông lốc, cảm thấy bị mất mặt quá, vì thế mà cú đá này dùng lực rất mạnh. Theo quán tính, Liễu Hải cũng không kịp thủ thế, lúc nãy tóm được chân của Bạch Khẩn nên hai người liền nhào vào nhau, lăn vài vòng.



Bạch Khẩn kêu lên một tiếng: Ai da!



Lực đá của Bạch Thanh Tùng vào lưng của Liễu Hải cũng truyền sang cả Bạch Khẩn. Khi hai người ngã, mọi người trong phòng khiêu vũ đều nghe thấy một tiếng bịch vô cùng nặng nề.



Liễu Hải đưa tay ra đẩy, lập tức cảm thấy trong tay có cảm giác khác lạ. Đợi khi gã định thần lại thì đã thấy tay của gã đang đặt ở điểm khả nghi. Bạch Khẩn lập tức xấu hổ đến đỏ cả mặt, nghiến răng đẩy Liễu Hải một cái.



Liễu Hải đứng bật dậy, bỏ mặc Bạch Khẩn ngẩn ngơ ngồi đó. Hai anh em họ Bạch cảm thấy xấu hổ, hai người đánh một người thế mà cũng không chiếm được lợi thế. Em gái còn bị người ta vồ trúng ngực, Bạch Thanh Tùng kêu lên một tiếng ai oán, rồi lại xông vào Liễu Hải.



Bạch Khẩn trông thấy hai người lại quấn nhau đánh, nghĩ lại lúc nãy bị Liễu Hải lợi dụng nên trong lòng không cam tâm, cũng ngồi phắt dậy, xông về phía Liễu Hải.



Hai anh em cùng đánh một người, hơn nữa lại không thể chiếm được thế thượng phong. Đúng lúc Liễu Hải đang đánh nhau rất hăng say với Bạch Thanh Tùng, thì nghe thấy tiếng gió đằng sau lưng, liền tung một cú đấm ra phía sau. Bạch Khẩn không ngờ Liễu Hải lại phản ứng nhanh đến vậy, trông thấy cú đấm đầy khí thế bay đến, cô ta lập tức hét lên một tiếng:



- Lại là cô à!



Liễu Hải quay đầu nhìn lại, trông thấy nắm đấm của mình đang nhắm trúng gò ngực cao của Bạch Khẩn, liền lập tức cứng đơ tại chỗ, thu lại thế tấn công.



Vì bài học lần trước, nên lần này Bạch Thanh Tùng không dám đánh lén phía sau lưng nữa. Y sợ nếu thêm một cú đá nữa, hai người lại cuốn vào nhau. Nhưng Bạch Khẩn không dừng lại ở đó, vì lúc nãy bị lợi dụng, nên tính khí nóng nảy của con gái bùng phát lên.