Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 321 : Cao thủ gặp nhau
Ngày đăng: 17:15 30/04/20
Sàn nhảy Hồng Thần, trong thành phố có nhất nhiều công tử và những thanh niên có nhiều tiền thích tụ tập nơi này.
Nơi này tràn đầy không khí của những người trẻ tuổi, căng thẳng và kích thích, điên cuồng và phấn khích. Cũng có nhiều thành phần cao cấp trí thức, thích khi tan ca, tìm đến những chỗ không khí mình thích, giải toả một chút áp lực công việc bình thường.
Chi em Triệu Khả Hinh trong thành phố đã đến nhiều lần, tự nhiên biết đến ở đâu có môi trường mà họ tích nhất, các cô ấy đi dạo một vòng hết thành phố, thấy chẳng có chỗ nào vui cả, hai người lền đến thẳng sàn nhảy Môi Hồng.
Liễu Hải phụng sự mệnh lệnh, chỉ theo sát phía sau hai cô gái, các cô ấy đi đâu, Liễu Hải phải theo đến đó. Thấy các cô ấy vào vũ trường, Liễu Hải cũng phải vào.
Vừa bước vào môi trường này, Triệu Khả Hinh trông giống như một người điên vừa ở bệnh viện tâm thần trốn ra, hưng phấn vừa hát vừa nhảy, thỉnh thoảng phát ra một âm thanh điên cuồng chói tai.
Sự xuất hiện của hai chị em hoa tỉ muội này, làm cho sàn nhảy này vỗn dĩ đã rất náo nhiệt càng trở nên náo nhiệt hơn, rất nhiều người thỉnh thoảng lại ra phiêu theo họ. Hai người bỗng nhiên thành tiêu điểm trong vũ trường.
Liễu Hải tìm chỗ ngồi, gọi cốc rượu, tìm chỗ nào ngồi rồi từ từ uống. Làm người ta hưng phấn đến phát cuồng tiếng nhạc kim loại, rầm rầm rú rú vang lên, rất nhiều người đã bỏ cốc trên tay xuống mà nhảy ra sàn nhảy.
Trên bục sàn nhảy, có ba cô gái Đài Bắc, chỉ mặc vẻn vẹn cái áo che đúng bộ ngực, cái quần cạp trễ, trong tay mỗi người còn đeo chiếc Guitar, vừa hát vừa nhảy. Lộ cái bụng trắng bạch, khiến làm người ta chói mắt. Cái rốn đó còn đính thêm một hạt trân châu, dưới ánh đèn sân khấu vũ trường toả toé ra tia chói mắt.
Ba cô gái này, đúng là vũ trường mời được đến chạy xô, họ đến là đem lại cho vũ trường không khí rất nhiều. Chị em Triệu Khả Hinh và Liễu Hải ngồi ở kia, người lắc lư theo tiếng nhạc.
Hai tên này đều là thường xuyên hoà trong sàn nhảy, rất thích môi trường náo nhiệt và kích thích thế này, nhìn thấy rất nhiều người vửa hát vừa nhảy trên bục sàn nhảy, hai người có chút uốn éo di chuyển.
Triệu Khả Tình xem ra rất an phận, một khi đã vào hoàn cảnh này, cô dường như cũng biến hoá giống y hệt. Cô hích chị một cái:
- Chị, chị em mình cũng đi sả stress cái đi.
Triệu Khả HInh hướng về hướng Liễu Hải nhìn một cái:
- Anh đẹp trai, đi cùng đi?
Liễu Hải lắc đầu, đặt cốc xuỗng bình tĩnh nhìn một cái, Triệu Khả Tình liền chạy ra, kéo tay Liễu Hải, đi đi, toàn người trẻ mà, cần gì phải trầm tĩnh như vậy.
- Các cô đi đi, tôi ở đây xem là được rồi.
Hai người nhìn Liễu Hải thờ ơ, liền chu mồm lại, và rất nhanh chạy vào trong đám đông .
Liễu Hải thuộc loại người trầm tính, người rất mẫn cảm, anh ta giống như một Radar, bất cứ lúc nào cũng chú ý sự an nguy của hai chị em này. Những người trong sàn nhảy vốn rất đông, thập cẩm đủ loại, vàng thau lẫn lộn.
Chị em Triệu Khả Hinh vừa lên bục sàn, đôi chị em hoa tỉ muội liền ngay lập tức gây sự chú ý của rất nhiều cánh nam sinh, đặc biệt là Triệu Khả Hinh cô bé điên cứng đầu này, đừng cho cô ta 26-27 rồi, nhưng khi chơi thì không an phận một tí nào.
Sau khi nhảy ở trên bục nhảy, cơ thể linh hoạt giống như một con rắn nước rồi, động tác đẹp mà khêu gợi trỗi lên, cặp đôi kia giống như là không xương, lại như là hai sợi dây ruy băng, nhẹ nhàng và bay bổng.
Hai người nhảy trên sàn như điên, nhảy liên hồi, Liễu Hải nhìn thấy hai chị em tự nhiên cởi áo khoác ngoài ra, trên người chỉ còn lại một bộ quần áo lót, sau đó liền vứt cái áo khoác ngoài đi.
Cô gái mang hai cái áo sặc mùi thơm của cơ thể, hướng về phía Liễu Hải. Liễu Hải đành phải giơ tay ra cầm hộ quần áo của họ.
Liễu Hải con người anh ta từ trước đến giờ không nói hai lời, màn vừa rồi, anh ta đều nhìn được hết. Anh ta lạnh lùng nói một câu:
- Cút.
- Cút cái đầu ngươi ấy!
Vệ Binh có tí máu mặt trong thành phố, mà trước mặt người thanh niên này và hai cô gái kia, gã cơ bản không hề biết gì, do đó, gã đánh giá ba người này cũng không có máu mặt gì, gan to đấy. Lấy chai rượu trên bàn trà, hừng hực rồi nói:
- Thằng chó, cút đi, không phải chuyện của mày. Bố mày tìm hai cô gái này, chúng đánh người anh em của tao.
Liễu Hải chỉ nhẹ nhàng quay đi, lại tiện tay đẩy cái, chai rượu rơi xuống lòng bàn tay gã, mà Vệ Binh phải lùi vài chục bước mới đứng vững. Gã đã nể mặt Vệ Binh rồi, nhưng Vệ Binh không biết điều, không biết mức độ.
Lại hùng hùng hổ hổ đi lên:
- Đồ chết tiệt, dám đẩy bố mày, có tin là bố mày chỉ cần một ngón tay cũng bóp chết mày không.
Gã chỉ như vậy, Liễu Hải có chút tức giận. Không phải là tính đến không gây thêm phiền toái cho Trương Nhất Phàm, thì anh ta đã sớm cho tên Vệ Binh đánh cho gẫy hết răng rồi. Mà bình thường ghét nhất người khác chỉ tay múa chân với mình, hơn nữa tên này rất kiêu ngạo, chỉ tay lại còn chỉ lên mặt.
Liễu Hải giơ tay kẹp, vặn một cái, liền kẹp chắc hai đầu ngón tay của Vệ Binh. Lúc này, Triệu Khả Tình cầm chai rượu lên, đập vào đầu tên Vệ Binh cái:
- Mày muốn chết à!
Bịch
Đầu Vệ Binh chảy máu, gã lấy tay sờ lên đỉnh đầu, rống lên:
- Đồ chết tiệt, dám đánh bố à. Ái chà. Mẹ kiếp!
- Mẹ cái đầu mày ấy!
Triệu Khả Tình lập tức lại đạp đá chân xuống đất, hay là đập gẫy chân luôn.
- Không cần
Liễu Hải không muốn làm sự việc to chuyện, nhưng nghĩ thì đã không kịp cản rồi. Triệu Khả Tình dùng đôi chân xinh đẹp, liên tục đá vào bộ hạ Vệ Binh, Vệ Binh kêu to một tiếng, ôi mẹ ơi.
Thôi rồi, thôi rồi! Liễu Hải thầm nói, sự việc tối nay sợ thành to chuyện rồi.
Mấy người ngồi suốt ở bên cạnh Bạch Thanh Tùng cũng đứng hết dậy, Bạch Thanh Tùng nhẹ nhàng bước đến trước mặt Liễu Hải ba người, chạy đến đỡ Vệ Binh, sau đó một chân đá một cái.
Vệ Binh là bạn của Bạch Thanh Tùng, thấy Vệ Binh bị đánh, Bạch Thanh Tùng liền ra tay.
Bạch Thanh Tùng giống Bạch Khẩn, đều là cao thủ Karate, anh em đều được huấn luyện từ nhỏ, thân mình không giống người thường. Thấy Bạch Thanh Tùng ầm ầm đạp đá chân xuống, Liễu Hải biết là gặp cao thủ rồi.