Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 340 : Phản ứng của tiêu tiêu

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Chú Đổng đột nhiên nói đến chuyện bị điều đi, mà lại chính miệng ông ta nói như vậy thì chứng tỏ sự việc này là chắc chắn



Nếu chú Đổng đi tỉnh Giang Đông thế thì chính bản thân mình cũng sẽ bị dính dáng đến. Còn động đến vị trí nào thì Trương Nhất Phàm cũng không hề lo lắng lắm. Hắn chỉ lo chú Đổng nếu đã nói trước cho mình như vậy thì cũng chính là muốn nhắc nhở mình phải nhanh chóng sắp xếp ổn thỏa những người bên dưới.



Đúng là một tin tức đáng chú ý, có lẽ chỉ một số người có liên quan ở trên thủ đô mới biết được. Trương Nhất Phàm nâng ly lên:



- Chúc nhạc phụ đại nhân sống lâu muôn tuổi. Tiến thêm một bậc vận quan hanh thông! Hôm nay lại có thêm một cô con gái. Chúng ta cùng cạn nào, cả nhà phải chúc mừng một chút chứ nhỉ.



Vì thế mà mọi người lại rầm rộ nâng ly lên. Chú Đổng cũng cười ha hả, nhìn con gái, con rể, trong lòng vô cùng phấn khởi. Ông ta cũng không hề khách sáo, cụng ly cùng mọi người:



- Thằng nhóc tinh quái, cậu nhất định không được bắt nạt Tiểu Phàm, còn Tiêu Tiêu nữa, nó đi theo cậu học cổ phiếu, tôi không phản đối. Dù sao cũng là cống hiến chút cho Trương gia ở Lĩnh Nam. Hai đứa chúng nó, bất luận đứa nào bị ấm ức, tôi cũng không tha cho cậu đâu!



- Vâng vâng, đúng thế ạ!



Trương Nhất Phàm gật đầu liên tục, mọi người cười vui vẻ cùng nâng ly.



Trương Nhất Phàm dựa theo tình hình, nói với Hà Tiêu Tiêu:



- Tiêu Tiêu, nếu như ba đã nói như vậy rồi thì em cũng nhận người cha nuôi này đi!



Ý của Trương Nhất Phàm chính là chỉ cần Hà Tiêu Tiêu chịu nhận người cha nuôi này thì dù sao cũng gọi là cha là được. Bí mật này Hà Tiêu Tiêu không hề biết. Hắn lo sợ khi Hà Tiêu Tiêu biết được chân tướng sự việc rồi, vì sự việc quá đột ngột sẽ khiến cho cô nhất thời hoảng loạn.



Nhưng hắn vẫn sẽ lựa một thời gian thích hợp, một cơ hội thích hợp để nói chuyện đó cùng Hà Tiêu Tiêu, để cho cô ta có thể biết, có thể hiểu. Không ngờ Đổng Tiểu Phàm cũng không hề phản đối, mà hướng về phía Hà Tiêu Tiêu gật gật đầu:



- Tiêu Tiêu, ba rất quý chị, hơn nữa cũng sắp kết hôn cùng với dì Liễu rồi, cũng chẳng cần phải gọi cha nuôi gì cả, cứ gọi là ba luôn cũng được mà.



Sự đề xuất này của Đổng Tiểu Phàm, đúng là rất hợp với tâm ý của Đổng Chính Quyền. Nhưng trong lòng ông ta đang thầm nhủ: lẽ nào thằng ranh Trương Nhất Phàm lại không hề biết tí ti nội tình gì hay sao vậy? Hà Tiêu Tiêu có thể nhận người cha này thì Liễu Mỹ Đình đúng là người vui mừng nhất. Nhưng bà ta cũng không hề ép buộc con gái, mà để cho cô tùy ý quyết định.



Từ trước đến này bà ta luôn cảm thấy mình có lỗi rất nhiều đối với Hà Trí Viễn, nếu như Hà Tiêu Tiêu có thể nhận người cha ruột của mình thì đương nhiên bà ta là người vui mừng nhất. Còn nếu không, cho dù bọn họ không nhận nhau, thì bà cũng không hề miễn cưỡng.



Không ngờ Hà Tiêu Tiêu lắc lắc đầu:



- Chú là Phó bí thư tỉnh ủy, lại sắp đi khỏi tỉnh rồi, hay là con vẫn cứ gọi là Chú cũng được!



Nói xong, Hà Tiêu Tiêu trêu: đã đền một người mẹ rồi, lại còn đèo thêm một đứa con gái nữa thì cũng không đáng lắm.



Hơn nữa cô rất thích thân phận hiện tại của mình, không có áp lực, không có trách nhiệm. Hà Tiêu Tiêu nâng ly lên:




Hà Tiêu Tiêu thấy hắn không nói gì, liền vuốt ve khuôn mặt của Trương Nhất Phàm an ủi.



- Không có, không liên quan gì đến em.



Trương Nhất Phàm nhả một ngụm khói, cân nhắc nên nói chuyện này với Hà Tiêu Tiêu như thế nào.



Hà Tiêu Tiêu cười hì hì vuốt ve cậu nhỏ:



- Sao cậu nhỏ đang hừng hực khí thế bỗng chốc ỉu xìu thế? Trước đây có bao giờ anh bị thế đâu?



Trương Nhất Phàm nhéo vào mặt cô ta một cái:



- Tại em đó, đang hừng hực thì lại nhắc đến chuyện đó.



Hắn ngẫm nghĩ một lúc, hay là quyết định nói ra chân tướng sự việc vậy, dù sao thì Hà Tiêu Tiêu cũng có quyền được biết.



- Thế thì để em hôn cậu nhỏ một cái nhé!



Hà Tiêu Tiêu nói rồi định chui vào chăn, liền bị Trương Nhất Phàm ngăn lại. Hắn đưa tay vuốt ve cơ thể trơn bóng, mịn màng của Hà Tiêu Tiêu:



- Tiêu Tiêu, có chuyện này, anh nhất định phải nói cho em biết.



- Sao thế?



Hà Tiêu Tiêu thấy vẻ mặt hắn nghiêm trọng, cứ tưởng xảy ra chuyện gì.



Trương Nhất Phàm chậm rãi nói:



- Kỳ thật, em là con gái của chú Đổng!



Không ngờ Hà Tiêu Tiêu sững người một lát rồi cười méo mó:



- Có cần phải thế không? Em cảm thấy hiện giờ em rất ổn, em không muốn thay đổi cái gì hết. Em vẫn là con gái của Hà Trí Viễn!



Trương Nhất Phàm ngạc nhiên: hay là cô ấy sớm đã biết chuyện rồi?