Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 366 : Kế này không được thì còn kế khác

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Chiều ngày mùng 8, Trương Nhất Phàm đưa bà xã về tỉnh Tương.



Trương Mạnh Phàm ở lại kinh thành chuẩn bị hành động đến Lý Tông Huy ở câu lạc bộ quốc tế Thiên Hồng.



Đám người Đường Vũ biết tin đại ca về tỉnh. Vài tên trong đó đã lái xe suốt đêm để đến chào đại ca một câu. Trương Nhất Phàm đều từ chối hết.



Ở kinh thành mấy ngày này thật quá mệt mỏi, đã quần quật cả năm rồi mà sao mấy ngày này không thể yên tĩnh một chút? Về đến nhà hắn chỉ muốn ôm bà xã ngủ một giấc, rồi sáng hôm sau thoải mái đi làm.



Lúc ở kinh thành, hai người không dám kích động quá, chỉ sợ không kiềm chế được. Tuy cùng nằm trên giường nhưng chỉ có ôm hôn sờ soạng. Tóm lấy hai cái bánh bao căng tròn, rồi nắn nắn hai núm tròn nâu như hai hạt mã não.



Sau khi kết hôn Đổng Tiểu Phàm ngày càng dịu dàng, cái tính tiểu thư ngày trước đã dần thay đổi.



Lúc trở về, hai người lập tức tới chỗ Đổng Chính Quyền.



Từ chỗ bố vợ về, mới đến cửa Trương Nhất Phàm ném vật đang cầm trên tay đi, tiến lại phía Đổng Tiểu Phàm.



Đổng Tiểu Phàm biết được ý đồ của hắn, liền la lên:



- Anh muốn gì, muốn gì đây?



Trương Nhất Phàm cười đầy nham hiểm, giang tay ra ôm cô. Đổng Tiểu Phàm vội thoát ra, cầm mấy bộ quần áo từ trên lầu xuống nói:



- Anh đi tắm đi!



- Có thể làm một phát rồi tắm được không?



Trương Nhất Phàm đưa ra điều kiện, Đổng Tiểu Phàm liền trừng mắt. Trương Nhất Phàm gãi gãi đầu, cười đầy nham hiểm nói:



- Hơn một tuần nay mà chưa làm chuyện đó, nòng nọc đều biến thành ếch hết rồi đây này!



Đổng Tiểu Phàm lườm yêu hắn một cái:



- Lúc trước ở dưới kia, vài tháng mới vác mặt về một lần sao không thấy có nổi con ếch nào? Hay là mang đến chỗ khác cứu tế rồi?



Thấy ánh mắt đầy hoài nghi của Đổng Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm trong lòng thấy rất khổ sở.



Lúc trước ở thành phố có cô ả Thẩm Uyển Vân, đại khái cứ cách một tuần đều phải đi một hai lần, làm gì có cơ hội để nòng nọc biến thành ếch?



Trương Nhất Phàm im lặng cầm quần áo đi tắm.



Đổng Tiếu Phàm nhìn bóng dáng hắn bĩu môi. Trương Nhất Phàm đành cam chịu không thể nói gì trước lời nói của vợ. Vì trước kia hắn thường đi với cô ả kia, giờ nhắc đến Thẩm Uyển Vân trong lòng Đổng Tiểu Phàm có chút rối bời.



Thẩm Uyển Vân không muốn đi lấy chồng, chả nhẽ cô ta muốn về sau ba người cùng chung sống với nhau? Hừ! Trừ phi cô ta làm thiếp còn ta làm bà cả thì có thể chấp nhận được! Đổng Tiểu Phàm hừ một tiếng, mục đích thử dò xét thái độ của Trương Nhất Phàm, xem hắn định tính ra sao.



Mười phút sau, Đổng Tiểu Phàm nhìn thấy tên đáng ghét đó chỉ mặc mỗi quần lót liền hỏi hắn:



- Không phải em đưa anh bộ đồ ngủ rồi hay sao?
Tiền Tuyết Mai trả lời một cách thản nhiên:



- Bố tôi đã hứa hôn cho tôi với một người rồi.



- Ồ, là ai vậy?



- Thư ký chuyên trách của thành ủy tỉnh Tằng Hào Hiếu



Tiền Tuyết Mai cúi đầu hơi chút buồn.



Tằng Hào Hiếu? Tại sao lại là anh ta? Trương Nhất Phàm giật mình, Tằng Hào Hiếu là người của Phương Hệ! Bố của anh ta là giám đốc sở, cũng là do Phương Cảnh Văn một tay nâng đỡ mà lên



Tên Tiền Học Lễ này có ý gì đây?



Trương Nhất Phàm trầm tư châm điếu thuốc, Tiền Tuyết Mai vội nói:



- Dù nói có thế nào thì tôi cũng không cưới gã, anh có thể giúp em được không?



Những chuyện như thế này Trương Nhất Phàm chỉ là miễn cưỡng giúp cô ta, nhưng không ngờ đối tượng mà Tiền Học Lễ chọn đúng lại chính là đối thủ của mình. Xem ra không thể bọn họ thành đôi được, nếu không thì Tằng Hào Hiếu sẽ thừa thắng xông lên, đây đúng là bất lợi cho Trương Hệ.



Người xưa đã nói có thể phá đi mười cái miếu không phá cửa người thân nhưng trong chuyện này mình phải quyết định. Dù có thế nào cũng phải giúp Củng Phàm Tân việc hôn nhân này.



Vì thế hắn nhẹ nhàng nói:



- Cô về trước đi có gì tối nay sang nhà tôi nói chuyện.



Được Trương Nhất Phàm trả lời Tiền Tuyết Mai liền vui vẻ đi về.



Lúc tan sở, Trương Nhất Phàm gọi điện cho Đổng Tiểu Phàm:



- Chuẩn bị cho anh ít đồ, bỏ 5000 tệ vào phong bì, tối nay anh đi chúc tết.



Đổng Tiểu Phàm vui vẻ đồng ý.



Trương Nhất Phàm lại gọi cho Tiền Tuyết Mai bảo cô ta lại đây một chút.



Lúc Tiền Tuyết Mai đến hắn liền bày cho cô một cách, bảo cô ta đường đi nước bước! Tiền Tuyết Mai càng nghe càng kinh sợ, há hốc miệng đầy kinh ngạc nói:



- Làm như thế được sao?



- Chỉ cần cô làm theo cách này nhất định được! Nếu cách này không được thì vẫn còn cách khác!



Tiền Tuyết Mai cười nói:



- Cám ơn chủ nhiệm Trương.