Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 375 : Sai vị tình yêu
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Tạm thời không công bố tin Đổng Tiểu Phàm mang thai nhưng lại bị yêu nữ Thẩm Uyển Vân biết được.
Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị đi tới chỗ Lưu Hiểu Hiên hẹn hò thì nhận được điện thoại của Thẩm Uyển Vân.
Nhà của Lưu Hiểu Hiên sửa sang lại đẹp lắm, đợi Trương Nhất Phàm đến duyệt vòng cuối cùng. Vốn không cần tự mình phải ra mặt nhưng Lưu Hiểu Hiên khăng khăng rằng:
- Nhà là quà của anh tặng em, anh là chủ nhà sao có thể không đi xem được chứ? Tối nay em còn chuẩn bị tiệc cùng với vài đồng chí cùng chung vui nhà mới nữa?
Mỗi khi như thế, Trương Nhất Phàm đều rất khó từ chối. Không ngờ đúng lúc đó Thẩm Uyển Vân gọi điện tới, Trương Nhất Phàm lại cùng cô ta đôi co một hồi. Thẩm Uyển Vân nói:
- Gần đây nhà anh có chuyện gì vui à?
Trương Nhất Phàm cũng không để ý, thuận miệng hỏi một lại:
- Chuyện vui gì?
Thẩm Uyển Vân nói với vẻ không hài lòng:
- Còn giả bộ, có phải vợ anh mang thai rồi?
Ầm ---- không cẩn thận, làm đổ ly trà trên bàn, Trương Nhất Phàm ngượng ngùng nói:
- Sao em biết?
Nha đầu này thật đáng ghờm, việc bảo mật như vậy, cô ta ở đâu mà biết? Nếu không tín nhiệm Thẩm Uyển Vân hắn có chút hoài nghi, có phải là theo dõi mình.
Sau khi được chứng thực, Thẩm Uyển Vân mỉm cười đắc ý.
- Đừng quên em là ai? ha ha...
Cái rắm, có quỷ mới tin lời cô ta, chắc là hôm ở bệnh viện kiểm tra, không chừng bị cô ta bắt gặp. Trương Nhất Phàm mắng một câu:
- Em sao không đi làm gián điệp đi?
- Yên tâm đi, em không đặt máy theo dõi ở nhà anh đâu, hôm đó vừa khéo em cũng ở bệnh viện, nhưng ngại không đến chào anh chị. Thẩm Uyển Vân cảm thấy cần phải giải thích một chút, nếu không Trương Nhất Phàm sẽ hiểu nhầm là mình theo dõi hắn.
Không có người đàn ông nào thích phụ nữ tự cho mình thông minh, Thẩm Uyển Vân cứ nên giải thích một lần.
Thẩm Uyển Vân trong lòng muốn sau khi được chứng thực, tiếp theo sẽ khởi xướng công kích.
- Ông ta tìm cậu nói cái gì rồi?
Củng Phàm Tân buồn bực nói:
- Ông già ấy nói trong vòng nữa năm, chuẩn bị đám cưới. Hôn sự làm đủ tiêu chuẩn, không được để cô ấy thiệt thòi. Vả lại còn đòi tôi phải mua một căn nhà, tôi đi đâu kiếm được số tiền ấy? Chỉ có thời gian nửa năm thôi!
- Hứ.., cậu có thể có chút tiền đồ không!
Trương Nhất Phàm mắng một câu thô tục.
- Không phải chỉ là một căn nhà thôi sao, có gì to tát chứ. Vấn đề là cậu có thích Tiền Tuyết Mai không?
- Tôi, tôi, tôi...
Củng Phàm Tân nói một hồi, đột nhiên thở dài, haiz....
Trương Nhất Phàm và Hồ Lôi nháy mắt nhau, thầm nghĩ thằng ranh này có phải là có nỗi niềm khó nói?
Hồ Lôi liền mắng gã một câu:
- Cậu có giống đàn ông không, anh em cũng vì cậu tốt nên mới giúp, người ta Tiền Tuyết Mai đã không nói gì, cậu còn than vắn thở dài làm gì?
Củng Phàm Tân uống một chén rượu, trừng mắt lên quát một câu:
- Đây không phải là giúp tôi, mà là hại tôi! Bị anh hại thê thảm rồi. Người tôi thích không phải là Tiền Tuyết Mai, nếu không thì cô ta yêu thầm tôi năm sáu năm rồi, tôi có thể không biết sao? Tôi cũng không phải đầu gỗ.
Trương Nhất Phàm và Hồ Lôi nhìn nhau ngơ ngác, nhầm đối tượng rồi?
Củng Phàm Tân lại uống một ly, đây mới là nói lời thật lòng:
- Nhâm Tuyết Y mới là người tôi thích!
Trương Nhất Phàm nhức đầu rồi, thằng ranh này hắn thích em họ của gã, xem ra vẫn chưa đạt được, nếu không thì đã không có bộ dạng ủ rũ thế này. Hồ Lôi hỏi mông lung:
- Nhâm Tuyết Y là ai?
Củng Phàm Tân dường như uống say rồi, từng ly từng ly tưới vào người, rất nhanh, lại nghe tiếng gã thì thào:
- Tôi cũng đã yêu thầm cô ấy nhiều năm rồi, đáng tiếc, cô ấy lại không thích tôi!