Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 376 : Kế hoạch sống cùng nhau

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Nhâm Tuyết Y đích thực còn đẹp hơn nhiều so với Tiền Tuyết Mai, nhưng trên đời này có nhiều phụ nữ xinh đẹp, không thể ai cũng có thể thâu tóm vào trong túi của mình được.



Trương Nhất Phàm lúc trước chỉ suy đoán thôi không ngờ là hôm nay đã có được chứng thật.



Thật ra Củng Phàm Tân vốn vẫn rất thích em họ của mình. Việc này khó trách lần trước lúc tìm công việc giúp Nhâm Tuyết Y cậu ta lại cố gắng đến vậy. Lúc đó Trương Nhất Phàm có nghĩ lướt qua chỉ là không có suy nghĩ kỹ.



Lần này đánh bậy đánh bạ, Hồ Lôi đã có vẻ vội vã. Không ngờ gã ta lại khiến cho mọi việc của có thể làm cho chuyện của cậu ta và Tiền Tuyết Mai thành sự đã rồi. Với tính cách của Củng Phàm Tân thì cậu ta sẽ không rời khỏi tỉnh thành. Bởi vì cậu ta đã lập tức trở thành một người nổi trội.



Mà chấp nhận tình yêu của Tiền Tuyết Mai có thể khiến một người đàn ông ít nhất phải phấn đấu hai mươi năm, Củng Phàm Tân phải làm sao để quyết định?



Trương Nhất Phàm phải mấy ngày sau mới biết được là do đích thân Tiền Tuyết Mai nói ra chuyện của cô ta với Củng Phàm Tân. Việc này khiến cho Tiền Học Lễ chịu thua, nuốt cục tức trong bụng, phải ngầm đồng ý hôn sự này.



Vì thế mới có chuyện sau đó ông ta tìm tới Củng Phàm Tân để đàm phán. Nếu như muốn cưới Tiền Tuyết Mai làm vợ thì phải đáp ứng được điều kiện của ông ta. Mặc dù điều kiện này rất đơn giản chỉ yêu cầu phải có tiền, có xe cộ mà thôi. Nhưng với thu nhập hiện tại của Củng Phàm Tân đây cũng là một việc hết sức khó xử.



Củng Phàm Tân buồn rầu.



Những người lăn lộn trong cái vòng luẩn quẩn này đều biết đàn ông có thể trăng hoa, có thể phong lưu. Nhưng có loại phụ nữ tuyệt đối không thể đụng vào. Có rất nhiều công tử phong lưu, cứ tự cho là đúng cuối cùng vẫn phải nằm gọn trong tay những đứa con gái có bối cảnh gia đình thâm hậu. Mặc dù những cô gái này có bộ dạng vô cùng thê thảm.



Không cần phải nói Tiền Tuyết Mai có bộ dáng không ỷ lại, chỉ là xinh đẹp một chút. Cho dù Tiền Tuyết Mai xinh đẹp như phù dung tỷ tỷ thắt lưng thùng thùng với đôi chân voi còn cố ý làm ra vẻ, cậu ta chỉ đành nuốt cục tức trong bụng.



Với năng lực bây giờ của Củng Phàm Tân nếu như Tiền Học Lễ muốn đùa với cậu ta thì vẫn dễ dàng như bóp chết một con kiến. Bởi vậy không thể đắc tội với đóa hoa hồng có gai này. Củng Phàm Tân muốn thoát khỏi Tiền Tuyết Mai thì chỉ có một cách chính là trừ phi Tiền Tuyết Mai không cần cậu ta. Nhưng Tiền Tuyết Mai cô ta đã yêu thầm bao nhiêu năm nếu không tối hôm đó sao cô ta có thể kêu vui vẻ như vậy chứ?



Củng Phàm Tân đã trải qua hai tháng trong sự buồn bực thấy được thời điểm hẹn ước với Tiền Học Lễ ngày càng tới gần. Trương Nhất Phàm liền nghĩ ra một chiêu cho cậu ta nhưng hắn ta cũng không nói rõ với củng Phàm Tân, chỉ là gọi cậu ra ra ngoài cùng ăn cơm tối thôi.



Cục trưởng Cục công an thành phố Lý Chí Kiên là anh họ của Lý Thần Bác. Tuy Lý Thần Bác chưa tới ba mươi tuổi nhưng ông anh họ này của anh ta đã gần bằng tuổi của ba anh ta, đã năm mươi mấy tuổi rồi.



Lý Chí Kiên là đồng chí lão thành luôn ủng hộ Trương Kính Hiên, chức Cục trưởng thành phố này cũng là lúc Trương Kính Hiên làm Chủ tịch tỉnh đã đề bạt cho ông ta. Bởi vậy Lý Chí Kiên trước giờ vẫn rất trung thành và tận tâm với nhà họ Trương.



Lúc sắp tan ca ông ta đột nhiên nhận được điện thoại của Trương Nhất Phàm gọi tới, trong lòng ông ta tự hỏi không hiểu cậu thiếu gia tìm tới mình làm gì vậy? Ông ta phán đoán dụng ý lúc này của Trương Nhất Phàm, nhưng nghĩ mãi mà vẫn không tài nào hiểu ra được.



Nghe thấy Trương Nhất Phàm muốn mời mình ăn cơm, Lý Chí Kiên liền nói:



- Sao như vậy được? Tốt hơn hãy để tôi mời đi!



Vào buổi tối lúc hai người gặp mặt nhau ông ta tới khách sạn đã hẹn trước nửa tiếng đồng hồ và đặt một phòng bao đợi Trương Nhất Phàm. Không ngờ Trương Nhất Phàm lại dẫn theo sau tên tiểu tử Củng Phàm Tân. Hai người còn nói cười với nhau, quan hệ giữa hai người này có vẻ không tầm thường!




Cúp máy, Trương Nhất Phàm liền cười trộm.



Không ngờ lại có thể danh chính ngôn thuận để vợ và người tình ở cùng nhau, chẳng lẽ đây là ý trời sao?



Buổi tối lúc về nhà, hắn liền giả vờ theo sát Đổng Tiểu Phàm nói:



- Hôm nay có bảo mẫu nào tới đây phỏng vấn chưa?



- Có ba người tới, không ai được cả. Thôi được rồi, dù sao thì bây giờ em vẫn có thể chịu đựng được. Tạm thời không cần bảo mẫu đâu.



Đổng Tiểu Phàm lấy khăn mặt trên tay của Trương Nhất Phàm lau đôi chân trắng tinh của mình.



- Hay là anh đi hỏi thử Liễu Hồng xem thử cô ta có đồng ý hay không?



Trương Nhất Phàm thử thăm dò sau đó quan sát vẻ mặt của vợ mình.



Đổng Tiểu Phàm duỗi người ra nói:



- Nếu như chị Liễu Hồng đồng ý đương nhiên là quá tốt rồi. Đều là người quen, thì anh đừng nói là mời bảo mẫu, hỏi thử xem cô ấy có chịu giúp đỡ không thôi?



Trương Nhất Phàm cầm điện thoại lên nói:



- Để anh gọi cho cô ấy thử.



Sau đó đi tới ban công gọi cho Liễu Hồng.



Không ngờ Liễu Hồng liền đồng ý nói:



- Hay là em về trước việc ở đây giao cho Tiêu Tiêu được rồi.



Trương Nhất Phàm im lặng chợt nghe thấy tiếng kêu của Hà Tiêu Tiêu nói:



- Không được! Chúng ta phải cùng về!