Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 403 : Cơn giận dữ của trương nhất phàm
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Nhìn thấy tên Sẹo Đen sắp ngã xuống dòng sông đang cuồn cuộn kia
Liễu Hải bay người lên, nhảy bổ nhào ra, hai tay bắm chặt hai chân của tên Sẹo Đen.Chẳng ngờ do quán tính và do tên Sẹo Đen quá nặng, cả haiđã nhanh chóng rơi xuống sông.
Tên khốn khiếp, muốn chết? Không dễ thế đâu.
Lúc Liễu Hải chạy tới thì vừa kịp bắt lấy chân tên điểu nhân này, nhưng do quán tính quá lớn, bản thân Liễu Hải cũng bị kéo xuống.
Tên Sẹo Đen kêu lên một tiếng kinh hãi!
- Á, Anh hải
Bốn người ở đằng sau thấy tình hình không ổn cùng nhau xông lên, bốn người tám bàn tay, vừa vặn nắm chặt chân Liễu Hải, hai người bị treo như vậy trên đê phòng hộ.
Bốn người phía sau nắm chặt chân Liễu Hải, hai tay Liễu Hải nắm chặt hai chân tên Sẹo Đen. Tên Sẹo Đen giống như miếng thịt hun khói trên xà không ngừng lay động dưới làn gió sông phe phẩy.
Nhìn mặc nước cao tầm mười thước bên dưới, tên Sẹo Đen sợ hãi kêu lên:
- Không, không, đừng ném tôi xuống dưới đó.
Liễu Hải hừ một tiếng, mẹ mày, vừa rồi còn rất oai phong cơ mà? Nhảy đi, giờ sao lại không nhảy nữa? Tay Liễu Hải run lên, tên Sẹo Đen liền thét lên một tiếng long trời lở đất.
- Á, không đâu!
Tiếng kêu này cũng không sao. Cái vật dài vài tấc giữa hai đùi hắn không kiểm soát được, một khối chất lỏng mùi khai chảy từ quần áo xuống dưới, tên Sẹo Đen mở mồm ra, toàn bộ nước tiểu chảy vào miệng gã, vào mặt, rồi lên tóc trên đầu và nhỏ xuống sông.
Liễu Hải ngửi thấy mùi khai:
- Mẹ nó, thằng này sợ quá tè ra quần rồi.
Sau đó anh ta quay lại phía bốn người đang nắm chặt chân mình hô một tiếng:
- Các anh em, cố lên.
Hai ba nào, hai ba nào. Bốn người cũng nhau hô khẩu hiệu, từ từ kéo hai người kia lên. Trên đê phòng hộ đứng trật kín người, đều là những người dân thành phố nhàn rỗi, tụ lại đây xem trò.
Một số người dân thành phố vừa rồi nghe những lời xằng bậy của tên Sẹo Đen giờ lắc lắc đầu:
- Tên này quá xấu xa, vừa rồi còn nói người ta cưỡng hiếp với mình, lại muốn giết hại mình, giờ nếu không có người ta ra tay giúp đỡ thì gã sớm đã chết dưới sông rồi.
- Đúng thế, tên này thật xấu xa. Tôi thấy gã thì làm gì có vợ, nếu không trên thế gian này làm gì có người phụ nữ nào ngốc ngếch đến mức lấy một tên khốn khiếp như vậy?
- Đúng thế, gã chết là đáng đời. Loại người này thì cứu làm gì?
Trương Nhất Phàm đột nhiên cầm một cái gậy bóng chày lên nện mạnh xuống.
- Á
Trong phòng vang lên một tiếng kêu thảm thiết, một chân tên Sẹo Đen bị cây gậy kia đập gãy. Tên Sẹo Đen đau quá liên ngất đi giống như một người chết nằm bất động trên nền đất.
Mọi người đều sửng sốt, chưa từng nhìn thấy Trương Nhất Phàm giận dữ đến thế. Nếu là Đường Vũ thì anh ta sẽ biết, khi Đổng Tiểu Phàm bị người ta cướp ở huyện Sa, hắn cũng đã từng giận dữ một lần, lần đó không nhẹ hơn lần này. Mấy tên cướp giật kia cũng bị đánh cho rất thảm.
Một gậy của Trương Nhất Phàm mà đánh gãy một chân tên Sẹo Đen. Mọi người đều nín thở nhìn hắn một cách căng thẳng. Lúc này, Trương Nhất Phàm vứt cái gậy, lấy cái khăn trên bàn lau tay.
- Đánh gãy hết chân tay nó.
Giọng nói vô cùng cương quyết. Câu nói này của Trương Nhất Phàm mặc dù không quyết định sống chết của tên Sẹo Đen nhưng cũng quyết định vận mệnh của gã sau này. Liễu Hải kêu vài người mang tên Sẹo Đen đi, sau đó tại phòng bên cạnh truyền đến từng đợt hét thê thảm.
Hà Tiêu Tiêu nhẹ nhàng ôm hắn:
- Anh Nhất Phàm.
- Không sao, Tiêu Tiêu
Trương Nhất Phàm ôm vai cô, nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô.
- Trên đời này không cần biết là ai, chỉ cần dám bắt nạt em thì anh sẽ làm cho nó sống không bằng chết.
Câu nói này là cho người nghe thấy lạnh cả người, bởi vì giọng nói của Trương Nhất Phàm đằng đằng sát khí. Lòng Hà Tiêu Tiêu ấm lại. cúi đầu vào ép vào ngực, vòng tay qua sau ôm chặt hắn.
Tầm mười phút sau, bọn Liễu Hải quay lại báo cáo kết quả. Tên Sẹo Đen đã bị phế bỏ năm chi. Dưới nền tảng mà Trương Nhất Phàm nói, bọn Liễu Hồng còn lấy lãi, phế nốt cả chi thứ năm của hắn.
Đương nhiên đây là ý của Tiểu Phong, với loại người như gã để lại thứ này chỉ làm lại cho đời chi bằng cắt bỏ nó đi.
Sau đó, họ đem tên Sẹo Đen giao cho cảnh sát thành phố Song Giang, nói là trong quá trình truy bắt, đối phương rơi từ trên cầu xuống bị gãy mất bốn chi.
Còn cái kia làm sao mà bị đứt thì đến bác sỹ cũng không rõ. Họ phỏng đoán là do trong lúc người này rơi từ trên cầu xuống, do chỗ bào đó cương cứng lên, từ độ cao hơn hai mươi mét rơi xuống, làm cho phần này bị sung huyết quá độ dẫn tới nứt gãy.
Bọn Liễu Hải chiến thắng trở về, bọn Hồ Khoa vẫn chưa biết tin tức.
Trương Nhất Phàm thấy cũng không còn sớm nữa liền bảo Hồ Lôi gọi điện bảo bọn họ quay về. Chẳng ngờ Hồ Khoa không nghe điện và máy luôn ở trạng thái im lặng.
Khi mấy người bọn Liễu Hải bắt được tên Sẹo Đen ở trên đê phòng hộ, thì có một người phụ nữ lạ thu hút sự chú ý của bọn Hồ Khoa. Người phụ nữ này người tình của tên đầu trọc, là gái ở quán Đêm Mông Lung.
Năm nay 28 tuổi, cô được tên trọc đầu nhờ ra ngoài mua đồ ăn đêm, không ngờ vừa lúc gặp tên Sẹo Đen bị bọn Liễu Hải bắt. Cô liền vội vàng chạy về báo tin.