Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 43 : Mâu thuẫn
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
Bởi vậy có thể thấy, đứng thành đội là những người có chức có quyền, học vấn uyên thâm. Làm người khác cảm thấy kỳ quái chính là phong thư nhằm vào Trương Nhất Phàm mà tố giác, tạm thời bị chìm xuống.
Trương Nhất Phàm ở văn phòng Chủ tịch Lâm còn nhìn thấy đơn tố giác nặc danh, bút tích không biết của ai.
- Cậu đến Tế Châu đi!
Chủ tịch huyện Lâm vừa hút thuốc vừa nói quyết định như vậy. Bí thư Đoàn huyện ủy Tế Châu nhiều lần nhắc tới Trương Nhất Phàm. Chủ tịch huyện Lâm biết, Bí thư Đoàn đã chấm được hắn rồi. Tuy rằng gã ta không nói rõ, nhưng Chủ tịch huyện Lâm làm sao có thể không rõ được ý định trong lòng gã ta chứ.
Bí thư Đoàn có thể tán dương Trương Nhất Phàm như vậy càng chứng tỏ Chủ tịch huyện Lâm rất có con mắt nhìn người, ngay từ đầu một chút cũng không nhìn lầm. Ông ta dùng Trương Nhất Phàm xem như là một bước cờ đúng.
Chỉ có điều cục diện của Thông Thành hiện nay, nội bộ tranh quyền đoạt lợi rất nghiêm trọng, bất lợi cho sự phát triển của Trương Nhất Phàm. Vì suy xét cho tiền đồ của Trương Nhất Phàm, ông ta phải bỏ qua sự yêu thích của mình, thông qua mối quan hệ với Bí thư Đoàn để điều hắn đến Tế Châu.
Là một người đang đấu tranh với các thế lực cũ xấu xa của Thông Thành, Chủ tịch Lâm tuy rất cần sự giúp đỡ của những người như Trương Nhất Phàm, nhưng ông ta không muốn nhìn thấy lại hình ảnh của mình, để Trương Nhất Phàm bị cuốn vào trận chiến quyền lực này, trở thành một vật hy sinh.
Không ngờ Trương Nhất Phàm lắc đầu, kiên quyết nói:
- Tôi không đi đâu cả! Ở thị trấn Liễu Thủy này, tôi không thẹn với lòng. Cho dù là tổ chức muốn kiểm tra tôi, tôi cũng không oán một lời.
Trương Nhất Phàm quang minh lỗi lạc thản nhiên đối mặt, làm cho Chủ tịch huyện Lâm cảm thấy rất vui mừng. Ông ta biết khuyên không được Trương Nhất Phàm, thằng ranh này giờ đã trưởng thành rồi, có chính kiến và quan niệm riêng của mình. Thôi thì cứ để thuận theo tự nhiên đi! Có thể trải qua nhiều phong ba bão táp khiến hắn trở nên càng mạnh mẽ, điềm đạm và chắc chắn hơn.
Ý đồ của bọn họ lúc trước là lôi kéo những người thân cận nhất của Chủ tịch Lâm, tại hội nghị mở rộng làm cho Lâm chủ tịch nếm mùi bị bạn bè xa lánh, khiến ông ta mất mặt, hoàn toàn khuất phục dưới chân bọn chúng.
Không ngờ Trương Nhất Phàm lại một mực ủng hộ chủ tịch Lâm, càng làm bọn họ không thể nghĩ đến là lời nói của Trương Nhất Phàm lại được sự ủng hộ của Lôi Đình – Bí thư Đảng ủy công an. Ngoài ra hai ủy viên Phó bí thư cũng nhìn Trương Nhất Phàm với con mắt ngưỡng mộ, không còn nhìn hắn với cặp mắt như xưa nữa. Trong lịch sử của huyện Thông Thành chưa từng có một vị Chủ tịch thị trấn tép riu nào dám cả gan công khai đối đầu với Bí thư Phong như vậy, Trương Nhất Phàm là người đầu tiên.
Lôi Đình nhìn Trương Nhất Phàm gật gật đầu:
- Tôi tán đồng quan điểm của Chủ tịch Trương, chúng ta nên lựa chọn hình thức phát triển này.
- “Khụ khụ……”
Bí thư Phong ho hai lần, lập tức ngắt lời của Lô Đình:
- Nếu đề nghị này còn nhiều tranh luận, trước tiên hãy để sang một bên, sau này lại tiếp tục thảo luận rồi mới đưa ra kết luận. Hội nghị đến đây chấm dứt, tan họp.
Bí thư Phong trong hội nghị mở rộng lần đầu cảm thấy không khống chế được tình hình, chuyện này, đương nhiên là lỗi của Đỗ Kiếm Phong, gã ta đã không làm tốt sự việc. Đỗ Kiếm Phong đã bị phê bình nghiêm khắc, từ văn phòng Bí thư đi ra đã lập tức gọi điện cho Trưởng ban tổ chức.
- Sự việc của thị trấn Liễu Thủy phải kiểm tra cho thật kỹ.