Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 508 : Đi câu cá

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


3strong5’ chiều, khi Trương Nhất Phàm đến nhà khách Song Giang, thì Phương Nghĩa Kiệt luôn đi trước hắn một bước đã ở đó rồi. Điều làm hắn rất bất ngờ là Đới Lập Công cũng đang ở đó.



Tên Đới Lập Công này đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào, lại đến núp dưới bóng Chủ tịch Ân này. Có lẽ là do Phương Nghĩa Kiệt muốn kéo gã vào. Phương Nghĩa Kiệt biết rõ là cuộc sống của Đới Lập Công cũng không dễ dàng gì. Nhưng y biết mình không thể đấu lại với Trương Nhất Phàm được, lại thêm vụ việc của gia đình họ Lý, Phương gia đã chẳng còn uy phong như xưa nữa rồi.



Giờ Phương Nghĩa Kiệt cũng không dám tự đại nữa, hơn nữa còn ra sức kéo bè kéo đảng.



Đới Lập Công như có ý chuộc lỗi chủ động chào hỏi Trương Nhất Phàm, hắn chỉ gật đầu một cái, đúng lúc này thì thư ký Giải từ thang máy đi ra:

- Mọi người đều ở đây à! Chủ tịch Ân đang đợi mọi người ở trên lầu.



Trương Nhất Phàm dẫn đầu, mấy người bọn họ cùng nhau vào thang máy.



Từ thang máy đi ra, Tần Ức Liễu và mọi người lướt qua nhau. Trương Nhất Phàm liếc một cái, chỉ thấy Tần Ức Liễu đầu tóc rất gọn gàng, má hơi ửng đỏ. Cô cũng không nhìn mọi người xung quanh, chỉ đợi mọi người ra hết rồi đi vào thang máy.



Chủ tịch Ân ngồi trên sô pha uống chà một cách khá thờ ơ. Thấy mọi người đi vào, ông ta vẫy vẫy tay:

- Hôm nay là thứ bảy, các cậu cũng nên chú ý nghỉ ngơi một tí, lao động cũng cần phải kết hợp nghỉ ngơi hợp lý mà.



Phương Nghĩa Kiệt nói:

- Chủ tịch Ân, vậy chiều nay không đến khu kinh tế mới nữa, hay là đi câu cá nhỉ.



-Ý kiến hay.

Đề nghị này của Phương Nghĩa Kiệt được rất nhiều người hưởng ứng, đặc biệt là trưởng ban thư ký Giải:

- Chủ tịch Ân cũng lâu lắm rồi không đi câu cá, thời tiết hôm nay khá tốt, chi bằng theo ý Chủ tịch Phương đi, cùng nhau ra bờ sông câu cá, mọi người cùng nhau vui vẻ.



Đới Lập Công liền phụ họa theo:

- Vậy để tôi đi chuẩn bị đồ câu.



Trương Nhất Phàm cười thầm trong bụng, xem ra Đới Lập Công vẫn chưa thực sự được coi là cùng hội cùng thuyền với phe này. Nếu Phương Nghĩa Kiệt đã đưa ra gợi ý này tức là người ta đã có chuẩn bị trước. Ngươi còn chuẩn bị đồ câu gì nữa chứ? Cứ đi theo là được rồi.



Quả nhiên, Phương Nghĩa Kiệt cười ha hả nói:

- Trưởng ban Đới, đồ câu đã có sẵn rồi, đi thôi.



Khi mọi người đi vào thang máy, Chủ tịch Ân mỉm cười hỏi Trương Nhất Phàm:

- Bí thư Nhất Phàm này, cậu đã từng câu cá chưa? Nếu chưa từng đi câu bao giờ thì hôm nay nên học tập một tí rồi.




- Những việc này thôi không nói nữa. Khi nào cậu ta đến, cậu thông bảo cho tôi. Tối nay tôi còn có chút việc phải đi trước đây.

Trương Nhất Phàm ra về, Liễu Hải tiễn ra tận cửa, y bảo với Trương Nhất Phàm, việc y đến trường làm thủ tục xin học đã xong xuôi rồi.



Dự tính sang tuần có thể chính thức lên lớp. Trương Nhất Phàm vỗ vai y:

- Chỉ cần cậu đem bằng tốt nghiệp về đây những việc khác không cần cậu phải lo.

Lên xe xong hắn đột nhiên hỏi:

- Hôn lễ của Cậu và Bạch Khẩn là vào lúc nào đấy?



Liễu Hải có chút ngượng ngùng nói:

- Bạch Khẩn bảo để năm sau



Trương Nhất Phàm nhìn y với ánh mắt tán dương làm Liễu Hải cảm thấy vô cùng xấu hổ.



Buổi tối Từ Yến mời khách ở làng chài Bắc Hải, Từ Yên đưa một người đến tìm hắn. Người này là một người đàn ông tầm hơn ba mươi tuổi, trông khá hoạt bát, trang phục khá chỉnh tề.



Quần áo hàng hiệu và đồng hồ hiệu làm người ta vừa nhìn đã biết là người có tiền. Chỉ có điều Trương Nhất Phàm không đoán ra được, theo lý, Từ Yến không dám tự tiện đưa người lạ đến gặp hắn, đây chắc chắn là ý của Chủ tịch Ân.



- Bí thư Trương, vị này là Quách Nhất Quân.

Từ Yến đến ngồi đối diện với Trương Nhất Phàm, Quách Nhất Quân lại ngồi giữa hai người. Thấy Từ Yến giới thiệu về mình, anh ta liền đứng dậy đưa tay về phía Trương Nhất Phàm:

- Bí thư Trương, hân hạnh, hân hạnh.



- Trước kia thường được nghe chú nói qua về Bí thư Trương, hôm nay được gặp, đúng là không tầm thường. Bí thư Trương là Bí thư Thành ủy trẻ nhất ở tỉnh Hồ Nam này, tiền đồ rộng mở, tiền đồ rộng lớn. Nhất Quân sau này phải nhờ Bí thư Trương chiếu cố nhiều.



Đối với những lời nói khách sáo kiểu này, Trương Nhất Phàm không thích nghe tí nào hết, hơn nữa hắn cũng không thích ông Chủ tịch Ân này tí nào cả. Đừng tưởng rằng mày nói khoác lác vài câu là tao sẽ đồng ý. Trương Nhất Phàm vẫn không hề hé răng xem xem đối phương đến đây với ý đồ gì.



Quả nhiên, trên bàn Quách Nhất Quân đề cập đến hạng mục hai công trình của công ty Âu Phil đang bị đình chỉ thì có thể để cho bên y nhận xây dựng không. Từ Yến ngồi một bên không nói gì chỉ quan sát kỹ sắc mặc của Trương Nhất Phàm.



Trương Nhất Phàm đang phiền não, hiện giờ sự việc của công ty Âu Phil đã chẳng ra đâu vào đâu rồi, bên Emi thì mãi không có tin tức gì cả. Nhưng tên Quách Nhất Quân này có đáng tin không? Những kẻ bám váy đàn bà mà vào thì hơn nửa là không đáng tin.



Đang lúc do dự, điện thoại của Trương Nhất Phàm reo lên, hắn nhìn điện thoại, là Ôn Nhã gọi tới. Trương Nhất Phàm cầm điện thoại ra ngoài:

- Bên Émi có tin rồi, cuối tuần sau cô ấy sẽ đến, tình hình cụ thể cô ấy sẽ nói với anh sau.