Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 515 : Tìm cớ!!
Ngày đăng: 17:18 30/04/20
Thẩm Hoành Quốc nằm ở trong bồn nước, hưởng thụ điều kỳ diệu từ thiên nhiên.
Thân hình hắn trắng trẻo, làm cho người ta có một cảm giác sống an nhàn sung sướng, còn Trương Nhất Phàm thì có màu da ngăm ngăm , nếu so với mấy năm trước còn đen hơn. Chỉ có điều, làm việc trong văn phòng nhiều năm cũng hắn cũng dần dần trở nên trắng trẻo hơn nhiều.
Suối nước nóng hình thành do 3 điều kiện nhất định: là do có nguồn nhiệt tồn tại ở dưới đất, kẽ của tầng nham thạch khẽ nứt đủ khiến cho suối nước nóng trào ra, địa tầng trung có chứa nước ấm. Hiện nay tỉnh Tương có mấy cái suối nước nóng, hơn nữa các địa phương khác cũng không hề khai thác phát triển loại hình này, chính vì thế nên kinh doanh suối nước nóng ở đây rất tốt.
Hơn nữa, nơi này lại là khu nghĩ mát độc đáo, suối nước nóng ở đây phân hai loại, một loại là suối lộ thiên, phục vụ du khách, một loại dành cho khách quý giống như Trương Nhất Phàm bọn họ đang ở. Họ đưa nước từ suối nước nóng dẫn vào trong phòng, dựa vào núi mà xây thành một căn phòng.
Cứ như vậy, càng tăng tính an toàn và kín đáo, rất nhiều vị lãnh đạo trong những trường hợp không muốn công khai đương nhiên rất thích dùng phương thức tắm nước nóng này. Ngoài ra người đẹp như Lưu Hiểu Hiên vậy, không muốn trước đông người mà tắm tiên, vì vậy đây là loại hình được khách quý ưa thích.
Người Trung Quốc còn có thói quen thích phòng mang số 8, căn phòng này số 808, là căn phòng mà Ân Hồng Viễn thích nhất. Thật ra đây là lần đầu tiên Trương Nhất Phàm vào căn phòng này. Xem ra căn phòng này cùng với phòng của hắn cũng chẳng có gì khác nhau, càng không có cảm giác thoải mái. Chỉ là vì có hai con số 8 may mắn, khiến lão đại Ân Hồng Viễn trong lòng khó chịu.
Thẩm Hoành Quốc căn bản không thể nhường căn phòng này, thứ nhất Ân Hồng Viễn không thể to hơn hắn, thứ hai không thể có bối cảnh tốt hơn hắn. Giống như cấp bậc của bọn họ, cũng chỉ muốn có thể diện.
Ân Hồng Viễn cho rằng Trương Nhất Phàm không nể mặt y, thì Thẩm Hoành Quốc cũng cảm thấy Ân Hồng Viễn không giữ thể diện cho hắn ta. Tuy nhiên, sự bất mãn của ông ta đối với Ân Hồng Viễn không hề thể hiện ra ngoài.
Ngâm trong nước ấm ba mươi mấy độ,nỗi tức giận cuồn cuộn trong lòng. Nếu có người đến xoa bóp thân thể, đập đập bả vai thì thật thích biết bao. Chỉ là hôm nay hai người bàn chuyện chính sự nên Trương Nhất Phàm cũng không có kêu nhân viên phục vụ tới.
Hắn vừa nhìn ra cử chỉ đó, liền nhận ra Thẩm Hoành Quốc hẳn là thường xuyên ra vào nơi xa hoa này. Khi nãy hành động tháo nhẫn ra cho thấy ông ta hiểu khá rõ quy tắc ở nơi này.
Trương Nhất Phàm lần đầu tiên vào suối nước nóng, không ai nhắc nhở hắn điểm này, kết quả là vật trang sức yêu quý trên tay hắn biến thành màu đen.
Hai người nằm ở trong bồn, Thẩm Hoành Quốc thản nhiên nói:
-Bên phía Bí thư Tạ, ngày mai tôi qua đó một chút. Có thể giúp cậu dọn sạch trở ngại, kế hoạch của bọn họ là để cho cậu ở thành phố Song Giang này hai ba năm. Nhân cơ hội hiện nay có nguyên tắc đề xướng trẻ hóa cán bộ, cậu có thể nhảy cao bao nhiêu tùy sức.
-Em đến rồi?
Ôn Nhã đột nhiên đỏ mặt.
-Ngày mai ở sân bay lúc tám rưỡi, Emi đến là nhiệm vụ của em hoàn thành.
Ôn Nhã nhìn thấy Lưu Hiểu Hiên đi ra, nghiêm trang nói.
Trương Nhất Phàm tiếp tục,
-Vất vả cho em rồi, mấy ngày nay cùng Emi sắp xếp công việc. Việc của em ở văn phòng luật sư, ngày mai tôi giúp em đặt vấn đề.
Lưu Hiểu Hiên nhìn hai người bọn họ, cũng không biết là bọn họ đang thật hay là giả. Ôn Nhã bình tĩnh, đích thật là làm cho người khác không hiểu sao cả. Trong lòng cô liền nghĩ, tâm tư của Ôn Nhã là quá sâu sắc. Bản thân có chuyện gì cũng thẳng thắn với cô, nhưng cô ngược lại có đánh chết cũng không bày tỏ.
Lần trước ba người đi tắm trở về, là Lưu Hiểu Hiên và Ôn Nhã ở cùng nhau, Trương Nhất Phàm một mình ngủ riêng một phòng.
Chẳng lẽ tối nay lại muốn tái diễn?
Cô và Trương Nhất Phàm giống như Ngưu Lang Chức Nữ, mấy tháng trời mới gặp nhau một lần, Lưu Hiểu Hiên càng không nghĩ sẽ bỏ qua cho hai người cơ hội thân mật. Lúc cô nhìn Trương Nhất Phàm, hắn đang nghe điện thoại,
-Alo! Bí thư Đoàn, ồ, xin chào, xin chào!
-Như vậy đi, ông chọn thời gian đến Song Giang một chuyến, tôi đúng lúc cũng muốn tìm ngài!
Là điện thoại của Đoàn Chấn Lâm gọi tới, nghe giọng của Đoàn Chấn Lâm, Trương Nhất Phàm đột nhiên như phát hiện ra điều gì. Đúng rồi! làm sao mà lại có thể quên mất anh ta?