Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 529 : Sự bại hoại của các giáo viên!

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Buổi tối, Trương Nhất Phàm từ chối các buổi xã giao, cùng Hà Tiêu Tiêu tìm một nơi yên tĩnh.



Hắn vừa mới ngồi xuống, Hà Tiêu Tiêu liền mang theo Tiểu Miêu Miêu đẩy cửa tiến vào, hai người chọn đồ ăn xong, Trương Nhất Phàm liền hỏi cô về việc của trường tiểu số 1. Ở trường rốt cuộc là có chuyện gì? Không có vương pháp sao? Bọn họ như thể coi trời bằng vung như vậy sao!



Hà Tiêu Tiêu kể hết đầu đuôi câu chuyện ban sáng mà cô tận mắt chứng kiến cho hắn nghe. Trương Nhất Phàm tức giận đập bàn, suýt chút nữa làm Miêu Miêu sợ phát khóc.



Thật là nực cười! Làm bại hoại thuần phong mỹ tục, đúng là làm hoen ố danh tiếng nghề giáo. Loại giáo viên này sẽ dạy học sinh thành người như thế nào? Cứ như thế, đến học sinh tiểu học đều biết phải tặng quà cho giáo viên, nếu không sẽ bị giáo viên quở trách và trù dập.



Thấy Trương Nhất Phàm giận dữ như vậy, Hà Tiêu Tiêu liền khuyên:

-Anh bình tĩnh chút, anh làm con bé sợ đấy.



Trương Nhất Phàm lấy di động ra, định gọi cho Đoạn Chấn Lâm, sau đó nghĩ lại, việc này không thể cho qua như vậy được. Nếu trực tiếp gọi cho Đoạn Chấn Lâm, anh ta sẽ nói vài câu trên điện thoại, còn thực ra vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì.



Muốn trị tận gốc làn gió độc này, cần phải có một phương pháp và đường lối hữu hiệu. Thôi để mai đến văn phòng, nói chuyện rõ ràng với Đoạn Chấn Lâm, làm sao để triển khai chỉnh đốn hệ thống giáo dục.



Thật quá đáng, thật vô. Quả thực là đau lòng nhức óc.



Nhớ tới thầy giáo thời thơ ấu của mình, Trương Nhất Phàm có chút hoài niệm. Hiện tại đều là những người gì không biết? Vì sao thế hệ bây giờ ai cũng muốn làm quan, ai cũng muốn phát tài, tất cả đều vì tiền, khiến quá nhiều người bóp méo mục tiêu cuộc sống của mình.



Làn sóng tham nhũng, đánh mãi không hết.



Bữa cơm buổi tối, hắn ăn mà không thấy ngon tí nào. Để chứng thực sự thật trong lời nói của Hà Tiêu Tiêu, Trương Nhất Phàm quyết định ngày mai đến trường tiểu học số một xem sao.



Ngày hôm sau, Trương Nhất Phàm xem xét về khu quy hoạch mới với Tần Xuyên trong văn phòng mới TX, bây giờ giai đoạn thứ nhất và thứ hai đang cùng nhau khởi công rất nhiều hạng mục riêng biệt.



Tần Xuyên tuy không quản mảng này, nhưng Trương Nhất Phàm giao cho anh ta quyền giám sát, anh ta có thể tìm hiểu về tiến độ của các hạng mục công trình trong khu quy hoạch mới bất cứ lúc nào.



Khi họ đang làm việc rất nghiêm túc thì điện thoại của Tần Xuyên vang lên. Anh ta cầm lên nhìn, có chút bất đắc dĩ lắc đầu nói:

-Người này thật phiền, ngày nào cũng gọi vài cuộc, lải nhà lải nhải suốt.
-Tốt! Vậy anh lập tức làm đi!



Tần Xuyên gật gật đầu:

-Tôi đi ngay đây!



Sau đó Tần Xuyên ra khỏi văn phòng, gọi cho Cục trưởng Cục Điện tín.



Cục trưởng kia nghĩ mãi cũng không hiểu, Trưởng Ban thư kí Tần có ý gì thế này, vừa mới cho vào làm, vậy mà giờ lại muốn mình nghĩ cách đuổi đi? Anh ta cũng muốn quan hệ tốt với Tần Xuyên. Đây là cơ hội tốt nhất.



Việc thay đổi tình hình khiến anh ta không hiểu ra sao cả.



Tần Xuyên vừa đi, Trương Nhất Phàm liền bảo Lý Vĩ gọi cho Đoạn Chấn Lâm. Việc hôm nay mà không nói ra trong lòng hắn sẽ rất khó chịu. Giáo viên _nghề nghiệp mà bản thân hắn kính trọng nhất, sùng bái nhất lại biến thành như thế này, Trương Nhất Phàm vô cùng đau đớn!



Đoạn Chấn Lâm mới đến thành phố Song Giang, đang lo triển khai công tác trên tay mình như thế nào. Việc ở Thành phố Song Giang này không phải tùy tiện làm mà tốt được. Mỗi một cái đơn vị, mỗi người sau lưng đều có nền tảng nhất định.Trước khi thăm dò kĩ càng hoàn cảnh thì tuyệt đối không được manh động. Đây là kinh nghiệm làm quan nhiều năm của Đoạn Chấn Lâm.



Sau khi bị Trương Nhất Phàm gọi đến, Đoạn Chấn Lâm nghe nói việc này, trong người như vừa hít phải một làn gió lạnh. Trước kia ở huyện Tế Châu chưa từng nghe nói chuyện như này bao giờ. Trường học mặc dù có hiện tượng thu phí vớ vẩn, cũng không đến mức ngang nhiên bắt học sinh hối lộ.



Thật ghê tởm!



Sau khi nghe xong, Đoạn Chấn Lâm nói:

- Cục trưởng Hồ của cục giáo dục và Bí thư Ninh rất thân thiết. Việc này tôi đi điều tra xem sao.



Trương Nhấn Phàm nói:

-Không thể chỉ điều tra xem xem, nhất định phải giết chết luồng tà khí này, bắt một hai tên điển hình, nên xử lí thế nào thì xử lí thế ấy.



- Vâng ạ! Chuyện này, tôi tự mình đi xử lý.

Khi Đoạn Chấn Lâm đi ra, ông cứ thắc mắc trong lòng, Bí thư Trương vì sao lại để bụng chuyện này đến vậy? Xem ra có người ghé vào lỗ tai hắn nói cái gì rồi, Đoạn Chấn Lâm suy nghĩ rồi lập tức đi sắp xếp công tác điều tra.