Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 67 : Phân tích tình tiết vụ án
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
Đến ngày thứ hai rồi mà vẫn chưa thấy tin tức gì của Đường Vũ cả. Băng Băng ở bên cạnh Liễu Hồng 1 đêm. Nhưng cuối cùng cũng phải đưa Liễu Hồng đi bệnh viện.
Trong bệnh viện, Trương Nhất Phàm nhìn nét mặt của Liễu Hồng, vốn dĩ là một khuôn mặt ngời sáng, hồng hào tràn đầy sức sống, vậy mà không ngờ chỉ sau 1 đêm đã tiều tụy đi rất nhiều.
Trương Nhất Phàm an ủi một vài câu rồi sau đó liền đi ra khỏi phòng bệnh.
Đồn công an thị trấn Liễu Thủy đối với sự việc này lập tức cho làm 1 bản báo cáo lên Cục. Điều này đã khiến Nhâm Thiết Lâm hết sức để ý tới. Không thể ngờ rằng, sự việc vừa truyền ra, đã có 1 kết quả làm người ta mở rộng tầm mắt. Toàn bộ huyện Thông Thành chỉ trong vòng nửa năm trở lại đây, những vụ án các cô gái trẻ bị gạt đem bán và trẻ sơ sinh bị mất tích đã lên tới hơn 18 vụ.
Chỉ có điều một số đồn công an lại không thật sự coi trọng chuyện đó. Trước đó không lâu, chính là khoảng nửa tháng trước thôi, có 2 nữ học sinh trung học 14 tuổi bị thất lạc. Nhà trường cũng đã tới đồn công an của địa phương báo án. Nhưng mà đồn công an này cũng chỉ giải quyết qua loa lấy lệ, chứ không tiến hành điều tra 1 cách triệt để.
Nghe được tin này, Nhâm Thiết Lâm nổi cơn lôi đình, ngay lập tức trưởng đồn công an địa phương bị cách chức. Sau đó, tổ chức 1 đội nhân viên lập tức tiến hành điều tra.
Bí thư Lâm suốt mấy đêm liền chủ trì hội nghị mở rộng, yêu cầu phòng công an huyện phải dốc toàn lực để ứng phó, làm sao trong vòng nửa tháng phải phá xong vụ án.
Nhận được mệnh lệnh này, Nhâm Thiết Lâm đã tự mình nắm giữ ấn soái, rồi thành lập ngay một tổ chuyên án.
Đồng chí Nhâm Thiết Lâm trong hội nghị nội bộ đã nhấn mạnh rằng, đây là vụ án lừa gạt một số người dân có kế hoạch và có tổ chức với nhau. Huyện Thông Thành không thể ngờ rằng chỉ trong vài tháng ngắn ngủi vậy mà đã có tới hơn 18 vụ. Từ đó có thể thấy rằng, các phần tử phạm tội là hết sức ngang ngược. Chúng ta nhất định phải xóa sạch lũ tội phạm này để cứu thoát những cô gái trẻ bị lừa gạt và những trẻ em bị mất tích, trả lại cho người dân Thông Thành một cuộc sống yên bình.
Đường Vũ từ trong cuộc họp trên Cục đi ra, liền gọi điện cho Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm đã tiết lộ 1 chút:
- Đường Vũ, theo như những phân tích của tôi, bọn tội phạm rất có thể chính là người ở xung quanh thị trấn Liễu Thủy.
- Ồ, sao lại như thế?
Đường Vũ còn có chút khó hiểu thốt lên, chẳng lẽ lại không thể là người vùng khác lén lút gây án sao?
Trong điện thoại, Trương Nhất Phàm nói rằng:
- Theo như hiện trường vụ án xảy ra, về cơ bản thì nó phân bố ở phía nam của dãy núi Ngưu Lan, nói cách khác chính là ở những vùng không quá hơn 10km xung quanh thị trấn Liễu Thủy. Hơn nữa, những cô gái mất tích trước đây đều chưa đến tuổi trưởng thành. Chỉ có gần đây mục tiêu mới chuyển hướng sang đối tượng trẻ em. Theo lí mà nói những cô gái trẻ bị lừa gạt thường sẽ không đi theo người lạ, từ đó có thể thấy là trong số các phần tử phạm tội có người thân của chính các cô gái.
- Được lắm, khi trở về tôi sẽ cẩn thận sắp xếp điều tra.
Đường Vũ vô cùng đắc ý với ý kiến mà Trương Nhất Phàm đưa ra, ngay lập tức tiến về phía thị trấn Liễu Thủy.
Trương Nhất Phàm quả quyết nói:
- Bởi vì theo phản ánh của nhà trường thì hành lí của hai học sinh này đều vẫn còn ở kí túc xá, trong đó có một em trong ngăn kéo vẫn còn có tiền tiêu vặt hàng ngày, điều đó chứng tỏ là không có chuyện hai em học sinh đó bỏ đi.
- Ừ!
Bí thư Lâm gật đầu:
- Một người muốn bỏ nhà ra đi không thể để tiền lại ở đó được, xem ra không để cậu tới phòng chính trị pháp luật quả là 1 tổn thất lớn.
- Đã khiến ngài chê cười rồi, tôi cũng chỉ là múa rìu qua mắt thợ mà thôi, cũng chỉ nói ra những điểm mình cho là đáng nghi thôi.
Trương Nhất Phàm khiêm tốn nói:
- Vụ án lừa gạt trẻ vị thành niên, chúng ta có thể điều 1 số người đến quanh thị trấn để điều tra nghe ngóng, nhất là những khu vực ăn chơi, bọn lưu manh này rất có thể mang các cô gái đến những nơi như thế để làm những chuyện bất nhân, đồi bại.
- Còn về việc ba trẻ em bị mất tích, nếu nói là do kẻ thù trả thù thì khả năng đó là không lớn, vì dù sao cũng chẳng có mấy ai lại trùng hợp đến như thế, cùng một lúc lại đắc tội với cả 3 nhà. Hơn nữa theo như những hiểu biết của tôi về gia đình của Liễu Hồng thì họ sống ở Liễu Thủy không hề có kẻ thù nào cả. Điều này chứng tỏ là chỉ có thể người thực hiện hoạt động buôn lậu người.
Bí thư Lâm vỗ mạnh xuống bàn:
- Phân tích rất hay, tôi sẽ thông báo cho Nhâm Thiết Lâm phương hướng này để tiến hành trinh sát.
Nói xong, Bí thư Lâm định gọi điện cho Nhâm Thiết Lâm thì Trương Nhất Phàm cản lại:
- Cục trưởng đảm nhiệm phương diện này là một người sành sỏi trong nghề, chúng ta mạo muội đưa ra những ý kiến này, nhất là lại lấy thân phận của ngài, chỉ sợ sẽ làm lạc đi hướng điều tra của họ, hơn nữa, những điều chúng ta có thể nghĩ đến thì ông ấy chắc chắn cũng có thể nghĩ tới, nếu không thì đã không gọi ông ta là Nhâm Thiết Lâm.
Bí thư Lâm vỗ đầu mỉm cười:
- Xem ta vội vàng đến hồ đồ rồi. Hậu sinh khả úy mà, hậu sinh khả úy.
Bấy giờ ông ấy nhìn Trương Nhất Phàm, lại không thể kìm nổi âm thầm khen ngợi.