Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 724 : Em biết rồi

Ngày đăng: 17:21 30/04/20


Cho dù Chu Bân đã dặn dò qua, bảo Đằng Phi đừng nói toạc ra, nhưng Đằng Phi vẫn không chịu nổi sự vui sướng, gọi ngay điện thoại Thôi Hồng Anh.



Thôi Hồng Anh đang ở trong nhà Bí thư, rất nhanh gọi điện thoại lại,

-Hồng Anh, nói cho em một tin tức tốt.



Sự vui mừng của Đằng Phi, tràn trề trên mặt giống như nước biển, tình cảm mãnh liệt mênh mông.



Thôi Hồng Anh nhìn nữ chủ nhân đang ở trong phòng khách,

-Có chuyện gì thì nói mau!



-Tôi được phân phòng ở rồi, tôi được phân phòng ở rồi, Hồng Anh. Buổi tối chúng ta cùng đi chúc mừng một chút.



-Đến tối rồi nói!

Thôi Hồng Anh gác điện thoại, trên mặt đầy vẻ vui mừng, anh họ càng ngày càng có tiền đồ, nhanh như vậy đã đươc phân phòng ở. Cô ở trong lòng cân nhắc, chuyện này hết thảy đều là ân sủng của Bí thư Trương, có cơ hội nhất định phải khuyên nhủ Đằng Phi, làm việc cho tốt, đừng làm cho Bí thư Trương thất vọng.



Buổi tối, Đằng Phi gọi điện thoại choChu Bân,Chu Bân biết ý tứ của anh ta. Ai có thể khiến cho anh ta mời khách? Chỉ có điều tối nayChu Bân không rảnh, anh ra không thể phân thân, anh ta đồng ý với Tiểu Cảnh đi chơi mạt chược.



Vì thế, liền khách khí mà từ chối, còn nói lần tới mình sẽ mời khách/



Chủ nhiệm văn phòng khách khí như vậy, không nghi ngờ là đã rất nể mặt. Đằng Phi gác điện thoại, nhìn thấy cô em họ mặc một bộ váy màu lam đi đến.



Phía sau còn có một cái đuôi, Lập Thu, lại là cô gái này. Nghĩ đến quan hệ của mình và Lập Thu, Đằng Phi có chút mâu thuẫn, tối hôm đó, anh ta u mê mới đem con gái nhà người ta lên giường. Hơn nữa, lại là vài lần liền, mặc dù là Lập Thu có vài phần chủ động tiến tới, Đằng Phi vẫn là vì không kiềm chế bản thân mà hối hận.



Từ đó về sau, Lập Thu giống như một cái đuôi vứt không nổi, nghĩ ra mọi cách để quấn lấy Đằng Phi. Đối với Lập Thu mà nói, đây là cơ hội duy nhất của cô, tuyệt đối không thể dễ dàng buông tha.



Khi Thôi Hồng Anh không ở đó, Đằng Phi cảm thấy Lập Thu còn có thể chấp nhận được một chút, Nhưng khi Thôi Hồng Anh vừa xuất hiện, Lập Thu lập tức trở thành cái gì cũng không phải, nếu Thôi Hồng Anh là quả vải, thì Lập Thu là vỏ của cây vải. Người ta chỉ muốn thịt ở bên trong, bình thường sẽ ném vỏ bên ngoài đi



Ba người đi vào trong khách sạn, ông chủ đã sớm nhận ra Đằng Phi, vẻ mặt ân cần chạy tới, đưa thuốc chào hỏi. Điều này làm cho Đằng Phi cảm thấy rất thỏa mãn, nhất là trước mặt hai cô gái càng nở mày nở mặt vô cùng.




Nghĩ đến mình tìm cho cô một công việc tạm thời, muốn cho cô một chút công bằng, chờ lúc quay về sẽ nói rõ ràng cho cô ấy biết, không phải quấn lấy mình như vậy nữa.



Đằng Phi hạ quyết tâm, trong lòng thản nhiên.



Anh ta nhìn Lập Thu nói:

-Đồ ăn đều nguội rồi, mau lên đi!



Lập Thu ngồi xuống, ánh mắt nhìn Thôi Hồng Anh,

-Hồng Anh, tới, chúng ta kính nhau một ly. Chúc mừng anh ấy!



Thôi Hồng Anh nâng chén, ngại ngùng gật đầu. Đằng Phi còn cho là em họ đồng ý rồi, bộ dạng vui mừng kia chính là sự sung mãn hấp dẫn chết người. Hình ảnh nữ chính trong những lần triền miên trước kia cùng Lập Thu, dường như bây giờ đã biến thành Thôi Hồng Anh.



Cạn một chén rượu, Lập Thu có chút đố kỵ, nói với Đằng Phi:

-Đằng Phi, ngày mai cùng em tới bệnh viện, em có thể là…



Sắc mặt Đằng Phi lập tức trắng bệch, hung hăng liếc Lập Thu một cái, giống như muốn giết người diệt khẩu. Lập Thu đủng đỉnh nói tiếp,

-Em có thể là bị cảm rồi, ở bệnh viện lại không quen ai, nếu không thì Hồng Anh, theo giúp tôi một chút nhé?



Hu --- Đằng Phi gánh trọng trách, ở dưới gần bàn lén lút đá Lập Thu một cái, đầy cảnh giác.



Thôi Hồng Anh đương nhiên hiểu ý Đằng Phi, vừa rồi trong lòng cô, tất nhiên có chút dao động. Dù sao tình cảm với Đằng Phi cũng rất thắm thiết, quan tâm đầy đủ, nhưng nhìn thấy Lập Thu thích anh họ, cô có chút dao động.



Đằng Phi thấy cô nói chuyện càng ngày càng thái quá, cảnh cáo một câu,

-Lập Thu, cục Điện tín chính là công việc tạm thời, nhất định phải làm tròn bổn phận, nếu chẳng may làm không tốt, bị người ta nói mà nói, hoặc là bị sa thải mà nói, anh cũng không giúp nổi em. Người ta lần này là nể mặt anh, dù sao cũng là nhìn thân phận của Bí thư Trương. Chúng ta là cùng một thôn, đổi lại là người khác anh cũng nhưng vậy, em tự mình nhớ kỹ.



Lập Thu hiểu được dụng ý của anh ta, gật gật đầu,

-Em biết, cảm ơn anh, Đằng Phi.