Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 733 : Khách lớn đến Vĩnh Lâm
Ngày đăng: 17:21 30/04/20
Ngay ngày hôm sau khi Trương Nhất Phàm mang tài liệu lên tỉnh, Lý Hồng gọi điện thoại tới, nói Ân Hồng Viễn đã bị bắt giam.
Trương Nhất Phàm chỉ cười cười không nói gì, Lý Hồng hỏi anh cười cái gì? Trương Nhất Phàm nói:
- Trung Quốc có câu châm ngôn: ác giả ác báo. Còn có câu nói: lưới trời tuy thưa, nhưng khó lọt. Cho đến hôm nay y mới bị bắt cũng chẳng có gì lạ.
Lý Hồng liền thốt lên một câu đầy cảm thán:
- Tại sao đất nước chúng ta nhiều tham quan như vậy, luôn vắt óc tìm mưu kế hãm hại người ngay? Sao không dùng tài năng của mình để tạo phúc cho nhân dân? Người xưa còn có khí tiết phải lo trước nỗi lo của thiên hạ, vui sau niềm vui của thiên hạ, hiện giờ mọi người lại làm ngược lại người xưa.
Trương Nhất Phàm nói:
- Em cũng đừng xúc động quá! Thủ tướng Chu tuy quang minh chính trực, mạnh mẽ, quyết đoán nhưng cũng không thể đem toàn bộ những kẻ đó ra chịu tội trước pháp luật. Mấy ngàn năm nay, làn gió tham nhũng đã không ngừng thổi trên đất nước Trung Quốc chúng ta rồi!
Xem lại sử sách, tham quan nhiều như kiến, độc ác vô cùng, tội lỗi chồng chất.
Nói đến chuyện này, Trương Nhất Phàm đột nhiên nhớ tới một việc:
- Anh thấy Từ Yến cũng rất có khả năng, chắc cô ta không có vấn đề gì về kinh tế chứ?
Lý Hồng nói:
- Từ Yến hiện giờ đang tạm thời bị cách chức, có vấn đề gì hay không, phải thẩm tra mới biết được.
Lý Hồng hiểu suy nghĩ của Trương Nhất Phàm, nên cô cũng không nói rõ.
Đang gọi điện thoại thì Đằng Phi bước vào. Thấy Bí thư Trương đang bận, y lại lùi ra ngoài. Trương Nhất Phàm hỏi:
- Có việc gì sao?
Đằng Phi nói:
- Thưa ngài, Chủ tịch thành phố Ô đã đến!
Lúc này Trương Nhất Phàm mới nhớ ra, hôm nay có một vị khách quan trọng. Hắn nói với Lý Hồng:
Hồ Lôi nói:
- Tôi biết Tập đoàn Đại Vũ này, ở Hongkong đó. Không phải lo đâu, cho dù bọn họ có đến, cũng chỉ là chuyện tranh chấp giữa hai công ty thôi.
Thấy Hồ Lôi không có vấn đề gì, Trương Nhất Phàm liền đi thẳng đến chỗ Liễu Hồng nghỉ ngơi.
Vì chuyến đi của Lý tiên sinh đến Vĩnh Lâm nên rất nhiều nhà đầu tư phỏng đoán động cơ của bọn họ, hơn nữa Tập đoàn họ Lý còn chính thức ký kết hợp đồng đầu tư, với một dự án bất động sản trị giá một tỷ nhân dân tệ.
Bởi vậy, rất nhiều người đoán rằng, mục tiêu kế tiếp của nhà họ Lý chính là khai thác quặng mangan ở Vĩnh Lâm. Nếu nhà họ Lý ra mặt thì dự án này nhất định sẽ là của họ chứ không phải ai khác.
Với năng lực của Hồ Lôi còn không thể nuốt trôi toàn bộ mỏ quặng lớn ở Huyện Sơn Lam, Trương Nhất Phàm liền suy nghĩ, nếu Tập đoàn Đại Vũ thực sự có ý định đầu tư vào Vĩnh Lâm thì cũng là một cơ hội tốt.
Nhưng nếu chỉ đầu tư dưới một tỷ, giống như một xí nghiệp loại nhỏ thì Trương Nhất Phàm quyết định không làm. Đây là vấn đề nguyên tắc, thà ít nhưng chất lượng còn hơn.
Liễu Hồng đã tan ca sớm và về nhà, bộ váy công sở bó sát bộ mông khêu gợi, đôi tất màu da người trang trí cho đôi chân nuột nà không tì vết.
Thấy Trương Nhất Phàm đang ngồi trên sofa hút thuốc, cô chủ động bước vào ngồi cạnh Trương Nhất Phàm:
- Sao anh không đi ngủ một chút đi?
- Không ngủ được! Việc quyên tiền kia em…
Trương Nhất Phàm nhìn vào mắt Liễu Hồng, nói được nửa câu thì dừng lại. Một chiếc cúc trên chiếc áo trắng của Liễu Hồng không cẩn thận đã bị bung ra, lộ ra bộ ngực căng đầy. Liếc mắt xuống dưới, một mảng da thịt trắng như tuyết và cả bộ ngực đập vào mắt. Toàn bộ suy nghĩ của Trương Nhất Phàm đều tập trung vào đó, một chỗ nào đó trên cơ thể hắn bắt đầu rạo rực.
Hắn đoán rằng có lẽ vừa rồi khi Liễu Hồng vào nhà thay dép, lúc khom lưng xuống, bộ ngực nở ra khiến cúc áo bị bung ra, vô tình khiến những thứ bên trong lộ ra ngoài, khiến Trương Nhất Phàm lại nghĩ đến thân thể gợi cảm của Liễu Hồng.
Liễu Hồng nhận ra ánh mắt khả nghi của hắn, đang nhìn mình cười rất đáng nghi. Cô liền cúi đầu nhìn thoáng qua, ngay lập tức liền đỏ bừng mặt. Cô vội vàng cài lại cúc áo, Trương Nhất Phàm tóm lấy tay cô, giơ tay nắm lấy bầu ngực trắng như tuyết kia, Liễu Hồng liền ỡm ờ ngả vào lòng hắn.