Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 743 : Nếu anh thành thật, em sẽ tha thứ!

Ngày đăng: 17:21 30/04/20


Tin Dì Ngô bị bệnh, truyền tới tai gia đình họ Trương. Trương Kính Hiên lập tức tổ chức cuộc họp gia đình. Ông cụ từ bên ngoài trở về, nhìn thấy cảnh họp gia đình. Ông bước vào, nghe nói Dì Ngô bị bệnh, cần điều dưỡng.



Ông ta lập tức nói với con trai cả:

- Con mau chóng đi Mỹ, tốt nhất là ở đó một thời gian. Chính Quyền có lẽ cũng đã biết, nói với nó cùng đi đi. Dù sao cũng là vợ chồng nhiều năm, không dễ dàng.



Năm đó, hôn sự giữa Đổng Chính Quyền và Dì Ngô, y cũng có phần, chính là bề trên của bọn họ, mang những người thanh niên không có cảm tình tập họp lại một chỗ. Dì Ngô là một nhân vật nữ điển hình, Đổng Chính Quyền cũng là một nhân vật nam điển hình. Quan niệm và tính cách của hai người cũng không hợp nhau.



Ở bối cảnh này, mệnh lệnh của cha mẹ là trên hết, hai người không dám cãi mệnh lệnh, phải vội vàng đi cùng nhau. Những chuyện như thế này không dựa trên cơ sở tình cảm, hậu quả cùa việc miễn cưỡng kết hôn, chính là sau khi hai người nhẫn nại mười mấy năm, cuối cùng mỗi người đi một hướng.



Đổng Chính Quyền tìm được người tình thưở ban đầu, Dì Ngô đi ra nước ngoài. Ông lão cuối cùng cũng đã hiểu, có một số chuyện không thể miễn cưỡng, chỉ cò điều trong hoàn cảnh này, có lúc cũng nên tỏ ra mạnh mẽ, cứng rắn cho sự việc bất đắc dĩ này.



Hiện giờ Dì Ngô bị bệnh, đã là thông gia của họ Đổng, ông cụ thật sự không thể từ chối, đích thân chỉ bảo việc này. Ông ta nói với hai vệ sĩ là hãy ở lại nơi đó, Tiểu Thiên Vũ cũng không cần vội vã quay về, để cho nó ở lại bên cạnh Dì Ngô.



Ông cụ là người rất thấu tình đạt lý, làm cho Tô Tú Khanh có chút khó tin, trừng mắt nhìn ông ta. Ông cụ thấy, nói chơi vài câu:

-Như thế nào? Tôi có dã man không? Không có một chút tình người phải không?

Nói xong, ông đi vào phòng sách, lúc đi còn thở dài,

- Ôi, người già rồi, khó tránh khỏi việc lưu luyến con cái, đây là chuyện thường tình của con người.



Trương Kính Hiên theo vào phòng sách,

- Ba!



-Con tới đúng lúc, ba mới từ gia đình họ Thẩm về.


Tô Tú Khanh đang dọn dẹp đồ đạc, thấy Trương Kính Hiên bước vào, bà nói,

- Tôi đang chuẩn bị để khi Chính Quyền đến, lập tức qua New York, có thể sẽ ở lại đó một thời gian. Không có Tiểu Thiên Vũ bên cạnh, đúng là không nỡ.



Trương Kính Hiên nói:

- Ừ, em ở bên đó nếu gặp phải khó khăn, cứ gọi điện thoại về là được. Còn nếu đã quen rồi, thì ở bên cạnh nó. Còn có Tiểu Phàm, tiếp nhận công việc lớn như vậy, áp lực chắc chắn không nhỏ, nếu em có thể giúp nó trông nom đứa nhỏ, nó sẽ có thể nhanh chóng bắt tay vào công việc, cũng giúp được rất nhiều cho việc hồi phục của Dì Ngô.



Tô Tú Khanh nói:

- Được, em sẽ cố gắng ở lại một thời gian. Xem tình hình như thế nào!



Ngày thứ ba, Đổng Chính Quyền nhanh chóng ở tỉnh Giang Đông về thủ đô, cùng Tô Tú Khanh đến New York. Trương Nhất Phàm đáng lẽ cũng tính qua bên thăm mẹ vợ, nhưng Vĩnh Lâm có quá nhiều việc, tạm thời không thể đi. Tô Tú Khanh nghe được vậy, khuyên hắn vài câu, đợi đến lúc con rảnh thì đi, dù sao mẹ cũng ở lại đó chăm sóc họ một thời gian. Con đừng suy nghĩ nhiều, cứ làm tốt công việc, và nghe theo lời dặn dò của ba.



Đổng Tiểu Phàm hẹn với Trương Nhất Phàm ba năm, mới đến nước Mỹ, lập tức tiếp nhận sự nghiệp lớn như vậy, công việc cũng không quá quen thuộc, hơn nữa người mẹ đang bị bệnh, cũng làm cho cô ấy lo lắng không ít, trong lòng còn có chuyện của kẻ khốn khiếp Trương Nhất Phàm và Thẩm Uyển Vân nữa.



Lúc về đêm, cô lại nhớ đến Thẩm Uyển Vân tay ôm đứa bé kia, trong lòng rất khó chịu. Thật ra, cô cũng không muốn rời khỏi Tổ quốc, nếu không xảy ra chuyện như vậy ở Thủ đô, Đổng Tiểu Phàm còn đang do dự không biết nên tiếp nhận sự nghiệp của mẹ hay không.



Thật ra bây giờ tim cô đã hoàn toàn nguội lạnh, trong lúc này, bà nội không ngại ngàn dặm xa xôi, từ Thủ đô qua đây. Để lo lắng và chăm sóc mẹ, mỗi ngày dắt bé con, đến bệnh viện thăm mẹ, hàng ngày trích ra chút thời gian rảnh để tản bộ, nói chuyện phiếm với mẹ.



Điều này làm cho Đổng Tiểu Phàm vốn dĩ rất hận Trương Nhất Phàm, lại rất mâu thuẫn. Bà nội thật tốt bụng, sao mình nỡ tuyệt tình, cũng không muốn làm tổn thương họ. Trương Nhất Phàm ơi là Trương Nhất Phàm! Sao anh lại làm em khó xử thế?



Đổng Tiểu Phàm hạ quyết tâm, nếu Trương Nhất Phàm chủ động nói thật với mình, cô sẽ tha thứ cho sai lầm này!