Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 746 : Mời Giám đốc sở Tài chính ăn cơm

Ngày đăng: 17:21 30/04/20


Trương Nhất Phàm đi cùng với Đằng Phi và lái xe vội vàng đến sở Tài chính tỉnh. Để hai người ở dưới tầng đợi một mình lên gặp Giám đốc La.



Người tìm Giám đốc La đòi tiền rất nhiều, xếp hàng cũng phải xếp bên ngoài. Trương Nhất Phàm thấy không có chút kẽ hở đành lui ra ngoài. Cách thời gian tan tầm còn sớm, Giám đốc La tạm thời chưa có thời gian.



Trương Nhất Phàm bảo lão Trần lái xe đến vùng phụ cận tìm một nhà khách để nghỉ ngơi.



Ba người chỉ thuê một căn phòng, Trương Nhất Phàm nói buổi tối hai người hãy ngủ ở đây, có việc gì cũng không được đi đâu chờ điện thoại của tôi, hai người tự lo ăn uống của mình.



Hai người biết Bí thư Trương phải giải quyết công việc gặp lãnh đạo, không phải việc hai người có thể giúp được cho nên cứ ở đó.



Trương Nhất Phàm ra khỏi nhà khách, gọi điện thoại cho Liễu Hồng:

-Em đưa năm vạn đến đường Hoàng Hưng.



Liễu Hồng đang cùng Hà Tiêu Tiêu bàn công chuyện nhận được điện thoại của hắn cô lên đường ngay.

-Nhất Phàm đến đây nói cần năm vạn đồng.



-Ồ?

Hà Tiêu Tiêu nhìn Liễu Hồng.

-Vậy cô lập tức đi đi chắc chắn là có việc gấp.



-Hay là chị đi, hắn có thể không biết là chị đã về.

Liễu Hồng nói.



-Hai chúng ta mà cô còn lo lắng sao? Mau đi đi, đừng để hắn chờ lâu.



Liễu Hồng gật đầu vừa định đi thì Hà Tiêu Tiêu nói:

-Buổi tối có rảnh thì bảo hắn đến đây đi.



Nói xong cô lẩm bẩm một câu:

-Hắn đòi tiền chắc chắn là đi tặng quà mời lãnh đạo ăn cơm, có lẽ cũng không phải lúc này. Hay là thôi đi.



Liễu Hồng biết Hà Tiêu Tiêu muốn gặp hắn, cũng không nói gì, vội vàng đi ra ngoài.



Hà Tiêu Tiêu nhìn cặp mông đầy khiêu gợi của Liễu Hồng, lại chính lại chính mình, so sánh với Liễu Hồng, hình như mình thật gầy. Cô lại nhìn vào gương, chẳng lẽ mình già rồi sao? Sao lại tiều tụy như vậy?


-Có ai nữa không?

Tiền Học Lễ hỏi.



-Cũng không có người khác, chỉ có ngài và Giám đốc La thôi. Chẳng qua Giám đốc La vẫn đang bận, tôi vẫn chưa liên hệ với ông ta được.



Tiền Học Lễ hiểu ngay, thằng nhóc này thâm hiểm thật. Mình còn nghĩ sao đột nhiên hắn lại mời mình ăn cơm. Hóa ra là kéo mình đến để chống lưng. Trương Nhất Phàm đưa Tiền Tuyết Mai ra, Tiền Học Lễ đương nhiên hiểu được ý tứ của hắn.



-Tôi biết rồi, để tôi gọi điện thoại cho Giám đốc La.



Ông ta cũng muốn nể mặt Trương Nhất Phàm một chút, ông cũng không thiệt, lần sau nhất định sẽ đòi. Tiền Học Lễ thầm cười.



Hôm nay Trương Nhất Phàm mượn ông ta để mời Giám đốc La ăn cơm, lần sau ông ta sẽ mượn Trương Nhất Phàm để mời Lý Thiên Trụ và Thẩm Hoành Quốc ăn cơm. Thẩm Hoành Quốc ông ta có thể mời, nhưng Lý Thiên Trụ chắc chắn không nể mặt ông ta.



Nghĩ đến đây Tiên Học Lễ cảm thấy thoải mái.



Đúng lúc Tiền Học Lễ gọi điện thoại đến, Giám đốc sở La nghe lão bạn liền vui vẻ đồng ý. Chỉ có điều ông ta không nghĩ rằng, bạn học tốt đã đào một cái hố chuẩn bị chôn hắn.



Mời xong Giám đốc sở La Tiền Học Lễ nói:

-Đi đâu ăn cơm?



Giám đốc La thích đển Tương Tây tình, phong cảnh ở đó không tồi, nhìn cảnh đẹp cũng vui. Bởi vậy ông ta cũng không hỏi Giám đốc sở La mà gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm:

-Đến Tương tây tình, cậu đến đó trước tìm chỗ, đến lúc đó tôi cùng ông ấy sẽ đến đó.



-Sáu rưỡi sẽ đến.

Tiền Học Lễ nói.



Trương Nhất Phàm không có cách nào, than vãn, ôi mời một người ăn cơm cũng phiền toái như vậy sao.



Gặp gỡ với những người này, Trương Nhất Phàm không cảm nhận được ưu việt.Hai người đều là người lớn hơn, đều là lão nhân.



Giám đốc sở Tài chính có khi Phó chủ tịch tỉnh cũng không bằng.



Bởi vì có một số việc nhiều người sẽ không tốt, Trương Nhất Phàm không gọi Đằng Phi đi mà tự mình đến Tương Tây tìh đặt phòng riêng gọi đồ ăn ngon, rồi ngồi hút thuốc chờ hai người.