Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 76 : Âm mưu
Ngày đăng: 17:12 30/04/20
- Con mẹ mày muốn chết à!
Dịch Gia Quyền bị Trương Nhất Phàm tát như vậy, ngơ ngác mất một lúc mới phản ứng lại. Ở cái đất Thông Thành, lại có người dám đánh gã ư?
Gã nắm lấy bình rượu, muốn đập Trương Nhất Phàm.
- Dừng lại
Một tiếng quát lớn phát ra từ phía cửa quán rượu, mười mấy người đàn ông tay cầm gậy sắt, đao kiếm xông vào.
- Ai gây sự ở đây?
- Hồ Khoa, mày đến đúng lúc lắm. Hôm nay mày phải cho tao một lời giải thích, không thì đừng hi vọng có thể tiếp tục kinh doanh quán rượu này.
Dịch Gia Quyền ra vẻ đại ca xã hội đen, từ trong người rút ra một điếu xì gà.
- Giải thích cái rắm? Mày còn không bằng một cọng lông.
Không ngờ Hồ Khoa trở mặt, quay sang đạp Dịch Gia Quyền một cái. Dịch Gia Quyền nào có đề phòng việc này, bình thường Hồ Khoa đối với đại ca Thủy Thanh Đường là gã còn khúm na khúm núm, sao hôm nay tại tỏ thái độ khác thường như vậy, dám ra tay đánh người nữa.
Tuy rằng hai người không trực tiếp có quan hệ trên dưới, nhưng tốt xấu gì cũng đều lăn lộn trên cùng một con đường, bị Hồ Khoa đá một cái, Dịch Gia Quyền giận tím mặt, thế nhưng hắn chưa kịp đứng lên, Hồ Khoa đã kêu tay chân lôi hắn dậy.
- Đánh chết chúng nó cho tao. Đánh chết mới thôi!
Trong quán rượu lập tức trở nên náo loạn, Âu Dương Viện Viện nhân cơ hội này trốn ra, trốn sau lưng Trương Nhất Phàm.
Hồ Lôi không biết nhảy ra từ chỗ nào.
- Anh Phàm, đi thôi, chuyện ở đây cứ để bọn họ xử lý.
Trương Nhất Phàm cũng không nhiều lời, dù sao tình hình cũng loạn đến mức này rồi, nói nhiều cũng vô ích.
Về đến nhà, Trương Nhất Phàm không nói một lời, tức giận ngồi xuống sofa.
Âu Dương Viện Viện dường như cũng ý thức được việc làm sai trái của mình, bèn ngoan ngoãn rót cho hắn cốc nước.
- Anh đừng giận. Lần sau tôi không đi nữa không phải là được sao?
- Còn có lần sau sao? Ngày mai cô ngay lập tức về nhà cho tôi.
Trương Nhất Phàm mắng xong, Âu Dương Viện Viện làm ra vẻ oan ức, đứng ở một bên không nói gì.
- Đưa đây!
Trương Nhất Phàm chìa tay ra.
Âu Dương Viện Viện lập tức lấy từ trên người ra số tiền một đồng năm hào còn thừa và chùm chìa khóa, rồi đặt lên bàn trà.
- Yên tâm đi, Tổng giám đốc Thi. Chỉ có điều bên Chủ biên Tào e là phải đánh tiếng một chút?
- Tiền không thành vấn đề. Từng này đủ rồi chứ?
Thi Vĩnh Nhiên móc từ trong ví ra năm ngàn đồng, quơ quơ trước mặt nữ phóng viên kia.
- Đây chỉ là tiền đặt cọc, số còn lại đợi báo ra hẵng nói.
s
Nữ phóng viên đưa tay ra nhận tiền, Thi Vĩnh Nhiên tóm lấy tay cô ta rồi kéo lại, tiện tay nhét tiền vào trong áo lót cô ta.
Nữ phóng viên đánh hắn một cái, dịu dàng nói:
- Đáng ghét! Ngày nào chẳng sờ mà vẫn còn táy máy như vậy!
Ngay khi nữ phóng viên kia cầm tiền đi ra cửa, Thi Vĩnh Nhiên lại gọi cô:
- Dương Mễ, nghe nói vị phóng viên mà báo thành phố cử đến đây là sư tỷ đồng môn với em, lúc nào đó hẹn cô ta ra ngoài gặp mặt nhé?
Dương Mễ ưỡn bộ ngực lớn, không vui nói:
- Anh không phải lại có ý gì với chị ta đấy chứ? Nói thật cho anh biết, chị ta quả thực rất xinh đẹp. Có thể hẹn ra ngoài hay không, tôi cũng không dám chắc...
Thi Vĩnh Nhiên cười say đắm, đến bên cạnh Dương Liễu, hung hăng nhéo ngực cô ta một cái.
- Yên tâm đi, chỉ cần em có thể hẹn cô ta ra ngoài, anh cho em số này.v
Thi Vĩnh Nhiên quơ quơ một ngón tay.
- Một ngàn.
- Hừ!
Thi Vĩnh Nhiên lắc đầu.
- Mười ngàn!
- Mười ngàn? Không phải chứ! Được, tôi sẽ làm, anh đừng có hòng giở trò với tôi.
Dương Mễ vẫy tay bye bye, lắc lư vòng eo khêu gợi, ngâm nga một điệu nhạc rồi rời đi.
- Phóng viên, không phải cũng là kỹ nữ sao? (chơi chữ, phóng viên và kỹ nữ đều là “jizhe”) Hừm! Nhất định phải nghĩ cách đối phó Thẩm Uyển Vân, có cô ta giúp đỡ, chuyện gì cũng có thể trực tiếp đăng lên báo thành phố, Trương Nhất Phàm cùng với Lâm Đông Hải còn có thể đứng ở cái đất Thông Thành này sao?
Nhìn cặp mông đầy đặn của Dương Mễ dần biến mất, Thi Vĩnh Nhiên lộ ra ý cười gian xảo.