Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 769 : Bị truy sát

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Lần này Emi đến văn phòng của Trương Nhất Phàm, bởi vì con người của Lý Hồng rất nguyên tắc, cô ấy nói một là một hai là hai. Mấy dự án của công ty Âu Phi Nhĩ ở Song Giang đang có hiện tượng vi phạm qui định do nguyên nhân về thời gian.



Lý Hồng trực tiếp ra lệnh cho dừng thi công để chỉnh đốn, trước khi chưa được chỉnh đốn xong thì sẽ không được thi công tiếp. Vì vậy Emi mới phải bay từ Châu Âu sang.



Siêu thị Âu Phi Nhĩ ban đầu định cuối năm sẽ khai chương nếu như vậy e rằng hơi khó. Mà cái khách sạn năm sao kia cũng quyết định hoàn thành vào nửa cuối năm sau, cuối năm tới sẽ chính thức đi vào hoạt động.



Emi lại không biết quan hệ giữa Trương Nhất Phàm và Lý Hồng. Cô ấy chỉ biết chính mình lúc đó là do Trương Nhất Phàm dẫn dắt vào Song Giang, để xem xem có qua được Bí thư tiền nhiệm không, mở rộng quan hệ một chút.



Bởi vậy vừa xuống máy bay cô ấy đã định ngày mai đi Vĩnh Lâm, nhưng không ngờ Michael lại níu kéo mình, hơn nữa còn không dời nửa bước. Emi lại đang nghĩ đến cái khu khai thác khoáng sản lớn như thế của Vĩnh Lâm nếu như Michael có thể đầu tư được thì đây cũng là một cơ hội cho Anh Phi.



Đâu biết rằng Michael đang treo cái biển cố vấn đầu tư, ở Trung Quốc hàng nửa năm nay rồi mà chẳng có việc gì, mỗi lần đến Trung Quốc là quấn lấy Emi.



Nghe xong câu nói của Michael khiến cho Emi rất tức giận, cái tên Michael quá kiêu căng, coi thường người Trung Quốc. Cô ấy biết rằng có rất nhiều người phương tây kiêu ngạo đều có cái tật này. Nhưng câu trả lời hôm nay của Michael khiến cô ấy rất tức giận.



Đã như thế thì anh đi theo tôi làm gì?



Vì vậy Emi quay gót ra đi.



Michael đuổi theo Emi rồi gọi thêm hai câu nữa nhưng cũng không chạy theo mà quay về phòng gọi điện thoại. Anh ta ban đầu định quyết định đi Vĩnh Lâm với Emi, nhưng tình hình bây giờ đã thay đổi vô tình phát hiện ra cháu gái của George nên anh ta liền thay đổi quyết định.



Hai vệ sĩ đứng cạnh cửa, Michael liền gọi điện thẳng về Mỹ:

- Ở Trung Quốc tôi phát hiện cháu gái của George, đó chính là cô gái tên là Ema, chỉ tiếc rằng đã để cho cô ta chạy trốn mất. Thật đáng tiếc không thể cho cái lão già đó một cú đáng đời được.



- Tôi biết, chỉ cần Ema chết là cái lão già khốn kiếp Goerge kia sẽ không chịu cú đánh này đâu, chắc chắn sẽ sụp đổ. George mà chết thì những bọn khác cũng sẽ tan rã mà thôi. Đến lúc đó Tam K sẽ là thiên hạ của chúng ta mà thôi.



- Ok, ok! Tôi biết phải làm gì rồi, chỉ tại cái tên người Hoa ngu ngốc đó, tôi cứ nghĩ nó sẽ thông minh hơn chứ không ngờ chỉ là đồ bỏ đi. Lần này sẽ không bị lỡ tay nữa, tôi sẽ phái hai tên Kiều và Sâm đi.



Kiều và Sâm là hai vệ sĩ của Michael cũng là hai sát thủ đáng gờm. Nhưng vẫn kém đẳng cấp hơn so với hai sát thủ song sinh của George.



- Ok, ok! Hợp tác vui vẻ nhé!



Gọi điện thoại xong, Michael cầm một ly rượu vang lên uống rất thích thú, rồi nói với hai vệ sĩ:

- Kiều, mày và Sâm phải đi đấy nhé, tối nay nhất định phải xử lí gấp con Ema đấy!



Cái tên vệ sĩ tên là Kiều đó nói bằng giọng rất nghiêm túc:

- Thưa ông Michael, đối phó với một đứa con gái chỉ cần một mình tôi là đủ!




Hồ Lôi nói:

- Để yên xem nó muốn làm gì, chưa biết chừng cũng chỉ là chiếc xe qua đường.



Hồ Khoa khẽ gật đầu, thấy đối phương tăng tốc, anh ta đột ngột rẽ phải, chiếc xe phía sau chợt vọt lên. Hồ Khoa nói:

- Có lẽ chúng ta quá căng thẳng.



Đang nói thì “bụp” chiếc xe bị trúng một phát đạn vào bên thành xe, rồi liên tiếp từng băng đạn nã vào. Hồ Lôi gào lên một tiếng rồi nằm xuống.



“Bụp” lại một phát đạn nữa bắn vào cửa kính của xe, may mà Hồ Lôi nằm xuống nên không bị thủy tinh găm vào người.



Nhưng chân của anh ta vẫn điều khiển xe, chiếc BMW gầm lên giận giữ, lao vọt đi như một trận cuồng phong. Đối phương bỗng nhiên ngây cả người, không ngờ tên lái xe lại liều lĩnh như thế. Bọn này chỉ muốn đuổi theo chiếc xe để chặn nó lại rồi xử lí xong Ema là chuồn.



Ema lúc này lại rất bình tĩnh, bởi vì cô ta đã nhìn qua cửa sổ và nhìn thấy một khuôn mặt đặc người nước ngoài lập tức liền hiểu rõ sự tình, đó chính là kẻ thù của ông nội.



Vì vậy cô bị Hồ Lôi ấn chặt xuống ghế, bất ngờ đến nỗi không thốt lên được một tiếng.



Hồ Khoa tăng ga lên hết mức, chiếc BMW với động cơ bảy hệ thống lao vút đi.



Khi tên Kiều đang nheo mắt nhằm vào mục tiêu thì chiếc xe bây giờ chỉ còn là một chấm nhỏ. Y lắc đầu chửi thề một câu, cái tên Trung Quốc này đúng là không muốn sống nữa!



Đợi đến khi y khởi động lại xe thì mục tiêu đã cách xa mấy cây số rồi.



Đồ rác rưởi! Hồ Khoa chửi một câu rồi gọi điện thoại:

- Lão B…, cho mấy anh em lợi hại hơn một chút nữa đến đây, có người đang truy sát bố.



- Rác rưởi! Sao lại thế được, anh đang ở đâu, bọn em đến ngay!



Chỉ một cuộc điện thoại mà có đến hàng trăm người từ bốn phương tám hướng ào đến Vĩnh Lâm. Những người này đều là anh em bạn bè đường phố của Hồ Khoa, bọn họ không phải là những tên côn đồ thông thường. Mỗi người còn đem theo hai, ba chục tay chân nữa đến, lái mấy chiếc xe lao thẳng đến Vĩnh Lâm.



- Các anh em, lôi bằng được mấy tên đó ra đây, bảo lũ đó mở to mắt ra mà xem. Hôm nay ta muốn xem đứa khốn kiếp nào dám hung hăng trên địa bàn của ta!



Trên đường từ thành phố về Vĩnh Lâm, tự nhiên có thêm rất nhiều xe, có xe xuất phát từ thành phố, cũng có xe đi từ Vĩnh Lâm đến nhưng tất cả đều tập trung trên con đường này.



Một màn truy sát bắt đầu rồi.