Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 770 : Truy sát ngược
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Hồ Lôi nhìn về phía sau nói:
- Nó lại đuổi theo rồi!
Hồ Khoa lái một chiếc xe không có cửa kính chắn, gió đằng trước rất lớn làm cho anh ta không mở nổi mắt.
Xe đi với tốc độ rất cao, gió thổi như những chiếc kim châm vào mắt, nghĩ đến việc chỉ cần kiên trì thêm một chút là có người đến ứng cứu, nên Hồ Khoa cắn răng, nhắm mắt lái xe.
Ema muốn ngồi bật dậy nhưng Hồ Lôi vẫn ấn chặt cô xuống rồi nói:
- Không được động đậy!
Ema chỉ biết nằm úp sấp xuống sàn xe, Hồ Lôi nhìn thấy những chiếc cây ven đường đột nhiên nói với Hồ Khoa:
- Hồ Khoa, cho xe dừng lại, chúng ta sẽ bỏ xe đấy chạy trốn, nếu không như thế sớm muộn cũng bị bọn nó đuổi kịp.
Hồ Khoa cũng bị gió thổi đau nhức hết cả mắt, may mà anh ta còn đeo kính râm, nghĩ một lúc rồi nói:
- Được!
Phía trước vừa vặn có một lối rẽ, Hồ Khoa cho xe rẽ rồi phanh lại:
- Chúng ta đi nhanh thôi!
Hồ Lôi đẩy cửa lôi Ema ra khỏi xe. Hồ Khoa nói:
- Anh ơi, anh nhớ bảo vệ Ema nhé!
Nói rồi anh ta nhấn mạnh ga, chiếc xe lại lao vút đi.
- Hồ Khoa!
Hồ Lôi gào lên một tiếng thì chiếc BMW đã đi khá xa rồi, anh ta nhìn về hướng chiếc xe lao đi bất giác xiết chặt nắm tay:
- Bảo trọng nhé!
Hồ Lôi nghiến chặt răng nói.
Ema cuống lên hỏi:
- Sao Hồ Khoa lại không xuống xe, anh ấy sẽ bị sát thủ đuổi theo mất!
Không kịp rồi, chúng ta đi thôi!
Hồ Lôi nắm chặt tay Ema nhanh chóng trốn vào trong rừng.
Ánh đèn sáng trắng của xe ô tô quyét qua, một chiếc xe Cadillac vượt qua hai người.
Tên Kiều thấy mấy người này thế lực không cân xứng lên bỏ Hồ Khoa lại, cầm cờ lê chạy về phía chiếc xe Cadillac.
Người chạy đến đầu tiên là anh em thân cận nhất của Hồ Lôi, ba chiếc xe tổng cộng mười mấy người, họ đều mang theo đao kiếm đuổi theo tên Kiều, miệng gào thét:
- Chém chết nó đi!
Tài nghệ của tên Kiều không hề kém, y chỉ không muốn dính dáng đến những người này. Y cũng biết rằng cho dù y có lợi hại như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể xử lí được toàn bộ những người này. Quan trọng hơn nữa là nếu có xử lí được đám người này thì sự việc sẽ trở nên ầm ĩ, y sẽ không thể qua được quốc gia này.
Đang định nhảy lên xe để tẩu thoát thì không ngờ có người ném thẳng đao vào người y.
Chiếc đao lao đi trong bóng đêm tạo thành một đường cong, lao vào cửa kính của chiếc xe làm cửa xe vỡ toang. Tên Kiều không thể lường trước được, y khởi động xe, vọt ga lao đi, chân ga gầm lên một tiếng rồi đâm thẳng vào đám người phía trước. Đám người này thấy tình hình không ổn liền thi nhau phi dao vào y.
Mười mấy chiếc dao nhất loạt bay về phía chiếc Cadillac.
Những tấm kính trên xe vỡ vụn.
Tiếng còi của xe cảnh sát đang chạy về hướng Vĩnh Lâm. Tên Kiều chợt biến sắc liền vội vàng cho xe lùi lại mười mấy mét, đánh mạnh vô lăng để quay đầu xe.
Hồ Lôi và Ema từ trên xe nhảy xuống:
- Hồ Khoa, anh không sao chứ?
Hồ Khoa khẽ lắc đầu, được hai người anh em đỡ dậy, anh ta nói:
- Nhất định phải tóm được cái tên khốn kiếp đó! Nhanh lên!
Mười mấy anh em lần lượt lên xe, hai chiếc xe đuổi theo, để lại một chiếc xe cho ba người của Hồ Khoa.
Mấy phút sau chiếc xe của cảnh sát đã đuổi kịp, Liễu Hải từ trên xe nhảy xuống:
- Anh Lôi!
Hồ Lôi nói:
- Tôi và Ema không sao, nhưng Hồ Khoa bị thương, tên hung thủ là vệ sĩ của Michael!
- Mấy người các anh ở lại đưa họ đến bệnh viện, tôi sẽ đuổi theo!
Liễu Hải đang định lên xe thì Hồ Lôi nói:
- Liễu Hải, các anh không nên nhúng tay vào, cứ để tôi! Tôi sẽ huy động lực lượng của các anh em, để cho y nếm thử mùi vị khi bị người khác truy sát! Hừ!