Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 780 : Việc này còn tùy thuộc vào suy nghĩ của ông ta
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Những tên lưu manh lớn nhất thế giới chính là cảnh sát. Diễu võ dương oai, ngạo mạn không chịu nổi, hơn nữa những tên cảnh sát có tư tưởng kỳ thị chủng tộc lại càng làm cho người ta chán ghét.
Nếu ở Đại lục, Trương Nhất Phàm nhất định sẽ gọi người đánh cho bọn họ một trận, những tên đáng ghê tởm này thật sự rất đáng giận.
May mắn ở thời điểm mấu chốt lại xuất hiện cứu tinh. Người con gái này thân thủ nhanh nhẹn, vẻ mặt lạnh băng. Cô làm theo lệnh của George, bí mật bảo vệ Trương Nhất Phàm.
Các cô vốn có hai người, nhưng ở địa bàn của đảng Tam K, một mình cô là đủ rồi. Thấy thân thủ của cô, không ai dám khinh thường nữ sát thủ này.
Các cô giết người ác hơn đàn ông, tuy rằng đối phương là cảnh sát, cô cũng không quan tâm.
Trong mắt sát thủ, chỉ có hai loại người, người chết và người sống. Nhiệm vụ của bọn họ, chính là biến người sống thành người chết. Chỉ cần nhận được mệnh lệch, không có thân phận, địa vị, của cải khác nhau, chỉ là người cần chết.
Xảy ra chuyện gì dù có hậu quả nghiêm trọng thì Geogre cũng có thể dễ dàng giải quyết. Nhưng nhiệm vụ tối nay của cô chính là không thể ai làm tổn thương người khách của George này, cảnh sát cũng thế.
Trong mắt cô chỉ có mệnh lệnh, chấp hành mệnh lệnh vô điều kiện.
Hiển nhiên, cảnh sát có người biết thân phận của cô ta, có thể ở bên cạnh George cũng không phải nhiều người, người được ông ta coi trọng lại càng ít.
Cô cứ tiện tay như vậy, vị cảnh sát vừa nãy còn ngạo mạn không chịu nổi liền đau đến toát mồ hôi trán,. Thân hình cao lớn cong xuống, nhìn bộ dạng rất đáng thương.
Có người còn hét lên.
Nữ sát thủ trợn mắt, tay trái xẹt qua như tia chớp. Bốp… trên mặt người này lập tức hằn hình năm ngón tay.
Người cảnh sát vừa quát tháo có chút sợ hãi lui vể phía sau. Nữ sát thủ thuận tay đẩy một cái, người cảnh sát này lập tức ngã ra đất.
Hai cảnh sát uy phong ban đầu không chịu nổi một đòn của cô, chán nản ngồi dưới đất.
Một người cảnh sát nhìn giống như tổ trưởng chạy đến hòa giải, nói vài câu, nữ sát thủ hừ lạnh một tiếng. Dường như không so đo với bọn họ, người này phất tay muốn đưa mấy người học sinh đi.
Nhiệm vụ của nữ sát thủ chính là bảo vệ hai vợ chồng Trương Nhất Phàm. Còn chuyện giải quyết những học sinh như thế nào cô không quan tâm, cũng không đi quản. Bởi vậy, khi những người này đưa mấy người học sinh Trung Quốc đi, cô không hề nói gì.
Như những người cảnh sát này nói, họ là những kẻ tình nghi phạm tội bởi vậy cảnh sát nhất định phải đưa học đi để điều tra làm rõ. Còn giải quyết thế nào thì nghiêm trọng có thể bị trục xuất về nước.
Ô Dật Long đúng là có con trai đang du học ở Mỹ. không ngờ hôm nay không hẹn mà gặp, Trương Nhất Phàm cười cười.
-Vị đại ca, cho biết tên đi, việc hôm nay vô cùng cảm kích, sau khi trở về tôi sẽ hậu tạ.
-Đều là người Trung Quốc, ở bên ngoài không dễ dàng, không phải tạ ơn, chỉ cần các cậu chú ý hơn là được, phải tự bảo vệ chính mình. Tục ngữ nói, ở nhà thì tốt, đi ra ngoài thì khó. Chỗ nào cũng không tốt bằng đất nước của mình, các cậu nhanh chóng học tập xong trở về làm vẻ vang đất nước, góp phần xây dựng tổ quốc.
-Nghe giọng của đại ca, hẳn là người trong quan trường. Hơn nữa giọng giống như người ở tỉnh Tương, không biết tôi đoán có đúng không?
Trương Nhất Phàm mỉm cười
-Đúng vậy, tôi cũng là người ở tỉnh Tương, chờ các cậu về nước, đại ca tôi mời khách, ở tỉnh thành gặp nhau một chút.
-Vậy thì tốt quá, trở về tỉnh Tương nhất định tôi sẽ tìm anh.
Ô Cương hào hứng bắt tay Trương Nhất Phàm, vẻ mặt cảm kích.
Bọn họ muốn lưu lại số điện thoại và tên của Trương Nhất Phàm.
-Có duyên chắc chắc sẽ gặp, hay tin tưởng tôi.
Thấy Trương Nhất Phàm nhất định không chịu nói rõ thân phận, không khỏi tiếc nuối. Người con gái bên cạnh hình như là bạn gái của Ô Cương nói:
-Vị đại ca, đại tỷ này đến tỉnh Tương, nhất định đến Vĩnh Lâm.
Hai người gật đầu. Sau khi bốn người chia tay, Đổng Tiểu Phàm nói:
-Thế giới thật nhỏ, không ngờ lại gặp con của Ô Dật Long ở đây. Ông ấy và anh không phải là đối đầu sao?
-Ô Cương có lẽ không giống ba y, nói không chừng lại có chỗ hữu dụng.
Trương Nhất Phàm cười nói.
-Những người trong quan trường như các anh, thật sự là đáng sợ. Chẳng lẽ anh muốn dùng Ô Cương để kiềm chế Ô Dật Long?
Đổng Tiểu Phàm thở dài nói.
Trương Nhất Phàm lắc lắc đầu.
-Đối phó với Ô Dật Long cần rất nhiều công sức. Thật ra anh không nhằm vào ông ta, chỉ cần ông ta tiếp tục phối hợp công ta, chờ anh nhảy ra khỏi vòng tròn Vĩnh Lâm này thiên hạ này sớm muộn cũng là của ông ta. Việc này còn xem ông ta có thể suy nghĩ không thôi.