Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 781 : Cái cô bé ngốc này

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Từ Mỹ trở về, toàn thân mệt mỏi dã dời nhưng tâm trạng thật sảng khoái.



Máy bay hạ cánh xuống tỉnh thành là buổi tối. Bởi vì lần này là việc riêng nên hắn không thông báo cho Đăng Phi và lão Trần. Đợi đến lúc máy bay khởi hành, mới phát hiện điện thoại có đến mấy cuộc gọi nhỡ.



Trong đó, một điều không ngờ là cũng không biết Lý Hồng tìm hắn có chuyện gì, Trương Nhất Phàmnhớ đến vẻ thương cảm của Lý Hồng trước khi trở về Bắc Kinh. Cô nói với hắn rằng, đột nhiên rất sợ mất đi thứ gì đó.



Một Lý Hồng kiên cường đã biến thành yếu đuối sau đám tang cha, Trương Nhất Phàm đang nghĩ, đây chỉ là thời gian đầu thôi, qua một thời gian, tin rằng Lý Hồng sẽ lại kiên cường như trước.



Khi Trương Nhất Phàm ra khỏi sân bay, Liễu Hồng sẽ lái xe đỗ dưới một gốc cây, thấy Trương Nhất Phàm xuất hiện, cô bật đèn ô tô lên..



Trương Nhất Phàm đi đến và bước lên xe rồi, Liễu Hồng liền lái xe đi dần ra khỏi sân bay.



Ngồi máy bay mười mấy tiếng đồng hồ, lại cả chuyển chuyến bay, đi đường rất mệt.



Liễu Hồng hỏi hắn có muốn ăn cơm không, Trương Nhất Phàm nói anh chỉ muốn ngủ.



Về đến chỗ ở của Liễu Hồng, Trương Nhất Phàm ngã vào giường rồi ngủ luôn, Liêu Hồng cũng không chăm sóc hắn. Chỉ đi tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ ở một phòng khác.



Ngày hôm sau, Trương Nhất Phàm thức dậy, thấy Liễu Hồng đã làm sẵn bữa sáng, hắn đứng lên hỏi:

-Sao em không gọi anh? Hôm nay anh còn phải về Vĩnh Lâm.



Liễu Hồng nói tôi thấy anh ngủ say như chết, mệt đến lử người, nên tôi mới không gọi.



Tháng mười một rồi, thời tiết tỉnh Tương không quá lạnh, Liễu Hồng vẫn mặc bộ váy ngủ vải hoa, có lẽ tất bật cả buổi sáng không kịp thay.



Một cặp đùi to trắng nõn, lấp ló trong váy, lúc đứng thẳng ngực lộ ra nhìn rất rõ, nhiều cô gái không mặc nội y cảm thấy không quen, Liêu Hồng cũng vậy.



Cô đem sữa và phần cơm của hắn đặt xuống bàn, rồi đi vào nhà bếp, Trương Nhất Phàm liền kéo cô lại bên cạnh ngồi xuống.


-Kỳ thực em cũng có chủ động, anh còn nhớ lúc ở Đông Thành, ngày đó buổi tối anh uống say. Đúng lúc mẹ của Tiêu Tiêu ngã bệnh, cô ấy bảo em ở trong phòng đợi anh về. Nhưng hôm đó anh uống quá nhiều, lúc em đang gội đầu anh đã xông vào. Lúc ấy em rất căng thẳng, em biết anh coi em là Tiêu Tiêu, nhưng lúc anh cởi quần áo em ra thì em cũng không phản kháng gì, kỳ thực, lúc ấy em cũng...



Liễu Hồng không nói được nữa, cúi đầu xuống,

-Anh hãy tin em, em thực sự thích anh, chỉ là bản thân không dám chủ động. Vì thế rõ ràng biết anh coi em là Tiêu Tiêu, em vẫn rất muốn được gần anh, không hề nghĩ tới việc anh đang mơ mơ màng màng từ phía sau xông vào.



Trương Nhất Phàm rốt cuộc đã biết được sự thật ngày hôm đó, khó tránh lúc này có cảm giác đó, cảm thấy có phần không đúng, cố tình không hỏi đến nữa. Hóa ra bộ ngực to của Liễu Hồng không đều, cô có cái mông rất to, đặc biệt là lúc đi vào từ phía sau đến lúc chạm vào cảm giác hoàn toàn không giống nhau.



Chứng thực được rồi, Trương Nhât Phàm choàng tay ôm Liễu Hồng lại, bí ấn suốt mấy năm, rốt cuộc đã được tháo gỡ. Liễu Hồng nói:

-Anh nghĩ, em không tự nguyện, em không thích anh, em không thể kêu lên sao? Nhưng mà ngày đó anh đã uống rất say, không ngờ khi ngủ với em xong anh cũng không phát hiện ra em. Lòng em vừa mâu thuẫn vừa thấy thất vọng.



-Vậy sao em không kêu lên, tại sao không để anh biết?

Trương Nhất Phàm vỗ cô một cái

Liễu Hồng nói:

-Em không dám, cũng không dám dọa đến anh, vì vậy em không hé răng. Thực ra, đây đã không phải là lần đầu tiên.



Trương Nhất Phàm xấu hổ, xem ra hai lần đó bản thân đều cho rằng mình đang trong mơ , hóa ra đều là sự thật. Nếu Liễu Hồng không chính miệng nói ra thì bản thân mình chẳng hay biết gì. Rượu vào rồi chẳng biết được thật giả thế nào, quan hệ hai người bắt đầu kể từ chuyện nửa thật nửa giả này.



Hắn nói:

-Em không nói, anh cũng không nhớ nữa. Chính là vào tối hôm Hồ Lôi và Băng Băng đính hôn đúng không! Anh cứ một mực cho rằng mình đang mơ, chả trách lúc tỉnh dậy, cảm thấy mình không đúng, là lạ. Cái cô bé ngốc ngếch này, nếu chúng ta không có chuyện gì với nhau ở Thâm Quyến, có phải em vẫn không nói ra chứ?



Liễu Hồng lắc đầu, em vốn muốn giữ chặt mọi chuyện trong lòng, nhưng mọi chuyện đều bị Tiêu Tiêu quấy rầy, vì thế em cũng không còn cách nào tự thoát khỏi.



-Nếu đã loạn rồi, thì khiến hắn loạn tiếp đi!

Sau khi tình cảm của Trương Nhất Phàm và Đổng Tiểu Phàm làm lành lại, trong lòng hắn vẫn còn chút áp lực, lúc đầu hắn lo lắng sợ mất, vì sớm đã cùng lên giường với Đổng Tiểu Phàm, tin tức này đã lan truyền nhanh như gió.



Có lẽ đàn ông ai cũng thế, lúc quan hệ khẩn trương, sợ hãi mất hứng, một khi không khí nóng trở lại, họ lại nổi hứng. Trương Nhất Phàm giờ phút này không chút băn khoăn, ôm chặt Liễu Hồng, vỗ mấy cái vào mông Liễu Hồng kiểu như muốn trừng phạt:

-Cái cô bé ngốc này!