Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 785 : Tôi không phục
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Giang Nhiễm đứng im, chỉ là nhìn Trương Nhất Phàm, giậm chân nói:
-Tôi không phục.
-Có ý gì? cô còn trẻ, có gì mà phục với không phục chứ?
Trương Nhất Phàm mặt lạnh, hắn đã nhìn ra ý của cô gái này.
Giang Nhiễm thoạt nhìn là một cô gái trời không sợ, đất không sợ, dám làm dám chịu, cô cứ như vậy mặc bikini, dũng cảm nhìn chằm chằm vào Trương Nhất Phàm:
-Anh là quan lớn nhất ở thành phố Vĩnh Lâm, cánh tay số một của thành phố Vĩnh Lâm, anh dựa vào lương tâm mà nói, vóc dáng của tôi như thế nào?
Ăn nói lung tung, Bố mày còn phải quan tâm đến dáng người này sao?
Trương Nhất Phàm học được trên một phần của cô học sinh, cũng chưa từng nghĩ đến chuyện đả kích cô, sợ những người ở độ tuổi này, nếu như xúc động, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Trương Nhất Phàm bình tĩnh nhìn vào cô ấy:
-Cô không nghe thấy lời tôi nói sao?
Giang Nhiễm bất động nhìn Bí thư Trương, khom lưng nhặt cái váy và quần áo trên mặt đất, trước sau mấy phút, cô đã hoàn thành quá trình từ thoát y biểu diễn đến việc mặc lại quần áo.
Mặc quần áo xong, Giang Nhiễm liền nói:
-Bí thư Trương, anh nuôi tôi đi.
Trương Nhất Phàm trừng mắt:
-Làm liều. Chuyện này của cô, nhất định phải nói với trường học của cô, chỉnh lại phong cách trường học.
Giang Nhiễm dường như không sợ:
-Vậy anh muốn khiếu nại, thì tôi muốn tố cáo.
Trương Nhất Phàm hướng ra phía ngoài hô một tiếng:
-Người đâu!
Nhân viên phục vụ mở cửa ra, đám người Chu Bân đi vào:
-Bí thư Trương.
Mấy người liếc nhìn Giang Nhiễm, thầm nghĩ rốt cuộc cô gái này muốn tố cáo cái gì?
Đang suy nghĩ, liền nghe thấy Bí thư Trương thản nhiên nói:
-Dẫn cô ấy ra ngoài.
Giang Nhiễm xem ra là một người gan rất lớn, đầu óc cũng không nhỏ, lúc Trương Nhất Phàm nói như vậy, cô lại không đỏ mặt. Ngược lại mạnh dạn nói:
-Là do tôi không có cách nào, nếu như không to gan xông vào, căn bản tôi không gặp được anh. Nhưng mà tôi thực sự muốn phản ứng tình hình hiện tại của trường tôi, bọn họ quá đen tối, tôi không phục.
Trương Nhất Phàm ngồi xuống ghế sô pha, cầm một điếu thuốc ra, Giang Nhiễm lập tức nắm lấy chiếc bật lửa:
-Tôi châm cho anh.
Thôi Hồng Anh thấy Bí thư Trương có việc, cô liền nói:
-Bí thư Trương, vậy thì tôi đi trước.
-Cô đừng đi, đợi một chút.
Thôi Hồng Anh hiểu ý của Trương Nhất Phàm, liền quay người di vào căn phòng cô ngủ trước kia.
Trương Nhất Phàm hút một hơi, ánh mắt dừng lại ở trên người cô gái tuổi chưa lớn, nhưng gan không nhỏ. Giang Nhiễm rất thản nhiên ngồi đối diện, không tỏ ra sợ hãi chút nào. Cái cổ hẹp dài, lộ ra bộ ngực trắng nõn xinh đẹp, hai chân thon dài, che đậy phần dưới cái váy ngắn chưa đến đầu gối.
Cho dù Giang Nhiễm quá xinh đẹp, nhưng mà Trương Nhất Phàm lại không để mắt, đây chẳng phải là mình thích loại này. Hơn nữa, hắn cảm thấy cô Giang Nhiễm này rất đường hoàng, tính tình mạnh mẽ.
Lúc nãy ở khách sạn, Giang Nhiễm cởi sạch sẽ như thế, Trương Nhất Phàm không có chút hứng thú nào. Hắn thậm chí cho rằng trước mắt không phải là một cô gái, mà là một người mẫu lõa thể được một số nhà độc quyền.
Trương Nhất Phàm nói:
-Cô nói đi, tôi muốn nghe xem rốt cuộc cô muốn phản ánh hình hình gì?
Giang Nhiễm gật đầu, dũng cảm nhìn ánh mắt của Trương Nhất Phàm:
-Lần này trường chúng em thi tuyển có quy tắc ngầm, em đã bị trượt, cho nên em không phục.
-Cô dựa vào cái gì mà nói chỉ có cô được vào, người khác không thể sao? Trượt rồi không phục, cô không cảm thấy quá ngây thơ sao?
-Không phải như vậy, Bí thư Trương, hôm nay tôi như vậy cũng là bí quá làm liều, bởi vì lần thi tuyển này đã thắng trước mười người, sẽ do trường cử đi đến đoàn ca múa. Nghe nói sau này còn có cơ hội vào đoàn ca múa của tỉnh, vốn dĩ kết quả của tôi xếp thứ nhất trong lần thi đấu đầu tiên, nhưng mà trong vòng thi đấu phụ, tôi lại trở thành người thứ mười một. Cho nên tôi không phục, tôi nghi ngờ bên trong có nội tình, tôi có chứng cớ, anh phải tin tôi.
-Cô có chứng có gì?
-Sau vòng đấu loại, có các vị lãnh đạo của trường tìm đến, ám chỉ có một vài vị lãnh đạo của đài truyền hình đã vừa ý tôi rồi, muốn tôi làm tình nhân của gã. Làm tình nhân của gã là có thể cho tôi vào vòng sau, tôi rất tức giận, lúc đó liền cự tuyệt lãnh đạo, còn không ngừng mắng lớn đối phương. Đối phương nói tôi không còn thuốc chữa nữa! Trong vòng thi phụ, quả nhiên đã bị trượt, xếp thứ mười một. Hơn nữa rất nhiều người trong vòng sơ loại, rõ ràng không bằng tôi, các cô ấy lại được danh hiệu này.
-Cho nên tôi đang nghĩ, nếu đã có người đề xuất muốn tôi là tình nhân của họ, tôi sẽ làm tình nhân của vị quan còn to hơn họ, làm tình nhân của quan lớn, tôi có thể tố cáo, tố cáo những phần tử mục nát, không phải trừ hại cho dân, cũng cho mình khỏi cái sự tức giận này. Vị quan lớn nhất ở thành phố Vĩnh Lâm là anh, cho nên tôi liền lỗ mãng xông vào. Bí thư Trương, tôi là bất đắc dĩ, anh nhất định phải làm chủ cho tôi. Tôi thực sự rất trân trọng cơ hội này, cầu xin anh giúp tôi đi! Anh bảo tôi làm gì cũng được!