Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 807 : Nụ hôn đầu của Lý Hồng
Ngày đăng: 17:22 30/04/20
Hiển nhiên Lý Hồng không ngờ Trương Nhất Phàm lại hành động như vậy, trong cổ họng phát ra một âm thanh kháng cự, mắt nhìn trừng trừng. Bị Trương Nhất Phàm xâm chiếm lãnh địa đôi môi, thoáng chốc trong đầu Lý Hồng trống rỗng.
Ba mươi ba năm rồi, chưa từng có người đàn ông nào xâm nhập đến đôi môi của mình, ngay cả nắm tay cũng là hi vọng xa vời. Rất nhiều người thầm mến Lý Hồng, nhưng nhìn thấy cô lạnh như băng, vẻ ngoài lạnh lùng như từ chối tất cả mọi người, từng người từng người đều dừng bước.
Có người nói, muốn chinh phục Lý Hồng, tuyệt đối không phải là một người đàn ông bình thường, trong lòng cô chứa đựng một tảng băng ngàn năm không chảy, cho dù ruột gan đứt từng khúc, tê tâm liệt phế, cô cũng sẽ không thèm nhìn đến một chút.
Trương Nhất Phàm hôn bất ngờ, đúng là có chút diệu kỳ.
Lý Hồng tưởng là trong đời mình không thể có một nụ hôn nồng nhiệt lãng mạn nữa, lại bị Trương Nhất Phàm dễ dàng cướp đi như vậy. Lý Hồng suy nghĩ, từ từ lấy lại bình tĩnh, Lý Hồng chỉ thấy Trương Nhất Phàm hơi liều mạng khi hôn môi mình, đầu lưỡi không ngừng quấy rối trong cái miệng nhỏ của mình.
Một cảm giác nóng bỏng lan khắp cơ thể, Lý Hồng chợt bừng tỉnh, đẩy hắn ra.
Trương Nhất Phàm cũng phát hiện mình hơi nông nổi, không thể kìm lòng.
Đây là một hiện tượng rất kỳ lạ, sao lại ở nơi này, trong hoàn cảnh này, không ngờ lại nông nổi hôn môi Lý Hồng? Cũng có thể nhìn thấy một khuôn mặt khác của Lý Hồng, cô còn bị gió lạnh làm đỏ bừng cả khuôn mặt, so với vẻ lạnh lùng ngày thường, đúng là một trời một vực.
Lần trước Lý Hồng chủ động nhào vào lồng ngực của mình, không ngờ Trương Nhất Phàm sững người ngây ra đó, không có chút hành vi bậy bạ, thậm chí mọi suy nghĩ đều ngưng lại. Hắn lúc đó, giống như người bị điểm huyệt, hoá thạch ở nơi nào.
Nhưng hôm nay, trong không khí kỳ lạ này, lại không thể khống chế đã hôn Lý Hồng.
Lúc Lý Hồng đẩy hắn ra, hắn mỉm cười một cách ngượng ngùng, thất lễ, vô cùng thất lễ.
Hắn nhìn Lý Hồng, có chút thẹn thùng kỳ lạ.
Còn Lý Hồng, chỉ biết nhíu nhíu mày, nhìn trừng trừng hắn. Nụ hôn đầu tiên của mình, lại bị người đàn ông nhỏ hơn mình hai tuổi cướp đi, lồng ngực của Lý Hồng đập phồng phập liên hồi, thình thịch thình thịch, có thể nhìn thấy rõ rệt.
Lý Hồng tức giận, Trương Nhất Phàm hơi ngại ngùng phủi phủi tay,
- Vậy, anh chờ em trên xe.
Nói xong, hắn vội vàng bước đi.
Lý Hồng thật sự tức giận,
- Đứng lại ---
Cô nhìn dáng đằng sau của Trương Nhất Phàm, hàm răng cắn chặt, ánh mắt rất không được thoải mái.
- Anh điên rồi!
Khoảng khắc này trong lòng Tống Hạo Thiên, có chút khác thường, em thuần khiết trong mắt anh, lại đứng đắn, hồi nãy không phải vừa mới hôn nhau thân mật với tên họ Trương kia sao? Y thấy không ngờ Lý Hồng lại nổi giận với mình, y bực tức, càng thêm ấm ức không được nhào qua đó. Ôm vai Lý Hồng, và hôn cô ấy.
Ba --- Lý Hồng rất căm tức, thuận tay tát cho một cái, thật sự dùng hết sức đánh Tống Hạo Thiên.
Cái tát này, làm cho trong phòng đầy mùi thuốc súng, Lý Hồng tức giận chỉ vào Tống Hạo Thiên,
- Cút --- cút ---
Cái tát này quả là không nhẹ, mặt Tống Hạo Thiên xuất hiện năm dấu tay hồng hồng, rất rõ có chút doạ người.
- Em đánh anh?
Tống Hạo Thiên ôm lấy một bên mặt bị đánh, trừng mắt hung hãn nhìn Lý Hồng như muốn ăn tươi nuốt sống.
- Em dám đánh anh!
Tuy rằng sớm đã thấy được sự hà khắc của Lý Hồng, khuôn mặt vô tình, nhưng y không ngờ Lý Hồng lại dám cho mình một cái tát. Tống Hạo Thiên là người như thế nào? Từ nhỏ đến lớn được cưng chiều, giống như một người được sinh ra là để kiêu ngạo.
Nhưng trước mặt Lý Hồng, một đến hai… ba điều ngạc nhiên. Tống Hạo Thiên cũng rất tức giận, y quát Lý Hồng:
- Làm gì mà họ Trương kia có thể, tôi thì không? Tôi có điểm nào thua hắn? Em nói đi, nói đi!
Tống Hạo Thiên trừng mắt nhìn Lý Hồng, lại nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi ở vườn mộ, cảm thấy có chút phát điên, phẫn nộ, lại có chút tuyệt vọng, Một vẻ mặt lạnh lùng sớm đã bóp méo thành dáng người tàn tật.
Vẻ mặt Lý Hồng, thoáng chốc trở nên nhợt nhạt,
- Anh theo dõi tôi!
Cô giận đến nỗi cắn chặt hàm răng, thân hình mềm mại run rẩy nói:
- Đúng vậy, anh xách giày cho anh ta cũng không xứng, anh là một người kiêu ngạo, ngông cuồng, tự đại, tự cho là đúng! Tống Hạo Thiên, anh đừng nghĩ là tôi không biết, hai người vợ trước của anh bỏ anh vì lý do gì, đừng có mà giả bộ trước mặt tôi!
Tống Hạo Thiên tức giận đập đập chân, hung dữ nói:
- Lý Hồng, sớm hay muộn cũng có một ngày, anh sẽ cho em thấy quyết định hôm nay, là một sai lầm!
Rầm… Tống Hạo Thiên tức giận đóng sầm cửa lại, Lý Hồng cầm cái gồi lên, hung dữ ném ra ngoài cửa.