Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 812 : Mày sẽ nếm mùi tai họa ngập đầu

Ngày đăng: 17:22 30/04/20


Sauk hi thảo luận với George xong, Trương Nhất Phàm bắt tay vào bố trí kế hoạch.



Lúc này, trong đầu hắn chỉ có duy nhất một ý nghĩ, phạm vào người Trung Quốc thì dù xa cũng phải giết!



Michael công khai phái sát thủ sát hại Emma ngay trước mắt minh, đó là tội thứ nhất; Sau khi dẫn độ về nước còn dám nhục mạ nữ sinh viên, đó là tội thứ hai; Tròng ghẹo và uy hiếp Đồng Tiểu Phàm, đó là tội thứ ba.



Trương Nhất Phàm có thể nhẫn nhịn, ai không thể nhẫn nhịn, hắn cuối cùng không kiềm chế được thét lên.



Tuy là đang ở khoảng cách rất xa, nhưng nhất định phải đánh cho thằng Michael kiêu ngạo và cái tập đoàn đứng sau nó một đòn chí mạng, cho nó thấy hậu quả khi chọc giận người Trung Quốc!



Trương Nhất Phàm nghĩ, lần này e là không tiền khoáng hậu, thực hiện một kế hoạch to lớn như thế này sẽ phải liên lụy đến bao nhiêu người. Nhưng trong lòng hắn đang có một cục tức, nuốt không trôi được.



Đối phương đã bắt nạt người quá đáng, còn làm nhục bạn gái của Ô Cương, thêm nữa, Trương Nhất Phàm cảm thấy lợi ích của người Hoa không được đảm bảo. Bây giờ chính là cơ hội, cơ hội để báo thù, nếu như bỏ lỡ mất, e là sẽ không thể có lần sau.



Hắn gọi điện cho Hà Tiêu Tiêu, miêu tả về ý tưởng của mình.



Hà Tiêu Tiêu sau khi nghe xong ngây ngẩn cả người, không phải điều gì khác, chính vì cảm thấy tư tưởng của Trương Nhất Phàm quá điên khùng, quả thật có chút khó tưởng tượng nổi, Âu Phi dù sao cũng không phải là một tập đoàn nhỏ như tập đoàn Hoa Sơn, quyết không dễ đối phó như vậy.



Một công ty lớn, một tập đoàn đa quốc gia với số vốn lên tới vài chục tỉ đô la Mỹ, so với số vốn ít ỏi tới đáng thương của mình, nếu muốn cắn nó một miếng thì còn có thể, nhưng để làm lay động nó, thật sự là lực bất tòng tâm.



Hà Tiêu Tiêu nói, số tiền mình đang nắm trong tay chỉ vỏn vẹn có một tỉ đô la Mỹ. Có một tỉ đô la Mỹ, muốn lay chuyển cả một tập đoàn lớn có tới hơn 30 tỉ, khó!



Hơn nữa tập đoàn Âu Phi nếu phát hiện có bất thường gì, sẽ còn có đội liên minh trợ chiến, còn bản thân chúng ta, nếu không thành công thì sẽ phải tự gánh vác hậu quả. Cái việc trộm gà không được còn bị mất nắm gạo, cô không làm, cô muốn bảo tồn lực lượng.



Trương Nhất Phàm nói

-Vấn đề vốn, tôi sẽ nghĩ cách, chị chỉ cần phụ trách vấn đề kỹ thuật.


Bạch Khẩn nói công ty tài chính kia có hoạt động lớn, cần một khoản tiền lớn, hơn nữa lần trước anh em họ cũng rót tiền vào công ty này, mới trong vòng hai tháng mà đã kiếm mấy chục tỉ, Bạch Văn Thiên lúc này mới đồng ý rót vào quỹ Phàm Phàm, kỳ hạn nửa năm.



Sau đó Liễu Hồng, Hồ Lôi, Lam Lam, Thẩm Uyển Vân và những người khác đều lần lượt có báo cáo nhanh. Trong khoảng thời gian một tuần ngắn ngủi, Trương Nhất Phàm đã gom được tám tỉ. Tuy nhiên, con số này vẫn còn kém xa mục tiêu. Tám tỉ nhân dân tệ chỉ bằng khoảng một tỉ đô la mĩ mà thôi, cách mục tiêu gom được năm tỉ đô la Mỹ còn quá xa vời.



Trương Nhất Phàm nghĩ lần này là bằng bất cứ giá nào, chỉ được thành công, không cho phép thất bại. Hắn lại nghĩ đến George, trong tay y hẳn phải có một số tiền rất lớn. Thằng cha này, không có tội nào không dính, cờ bạc, buôn ma túy, buôn bán dâm… Trương Nhất Phàm nghĩ có khi phải moi ít tiền từ y ta thôi.



Không ngờ lão già này rất giảo hoạt, tiền không thành vấn đề, tôi sẽ xuất cho hai tỉ, trời ơi! Số tiền đó là những hai tỉ đô. Trong thoáng chốc đã giải quyết được phần lớn vấn đề, trong lúc Trương Nhất Phàm lòng đang vui mừng hý hửng thì George nói:

- Tôi sẽ không đưa tiền đầu tư vào công ty của anh, ta chỉ đứng ở giữa phối hợp tác chiến với các anh, cùng tiến, cùng lui!



Thảo! Trương Nhất Phàm thầm chửi thằng lão già này. Tiền mà không do mình làm chủ, sẽ rất khó điều tiết.



Trong hoàn cảnh như vậy, việc làm trong mỗi giây mỗi phút mà chỉ cần có một sơ suất nhỏ cũng có thể gây nên hậu quả khôn lường.



Hiển nhiên, lão già George này cũng không muốn từ bỏ cơ hội phát tài trước mắt, việc này một vốn bốn lời cơ mà. Về phương diện tài chính thì George cũng là một tay lão luyện.



Vốn dĩ bản thân lão ta cũng đã định trừng trị Âu Phi rồi, chỉ là y vẫn chưa có đủ nguồn tài chính. Vừa đúng lúc Trương Nhất Phàm xuất hiện, lão ta trong bụng cười thầm, nhưng không nói ra. Thực ra, lão ta không phải chỉ có hai tỉ. Đảng Tam K có thể tổ chức to lớn như vậy, nếu muốn lão tập hợp bốn tỉ cũng có thể được. Tuy nhiên, George cũng không muốn quá mạo hiểm. Trương Nhất Phàm đột nhiên cho lão cơ hội này, lão liền trong bụng tính toán ngay một kế hoạch khác.



Ba tỉ rồi, vẫn còn thiếu một khoản lớn nữa! Trương Nhất Phàm nhẩm tính trong đầu. Làm việc này, phải tuyện đối giữ bí mật, không để cho lọt bất cứ phong thanh nào. Trận chiến này giống như kiến cắn voi. Cứ từng nhát từng nhát một cắn, cường độ cắn phải vừa phải, cũng không được để kẻ thù biết. Chờ đến khi kẻ thù phát hiện ra thì đã mất đi năng lực phản kháng.



Hà Tiêu Tiêu từ Mĩ truyền đến tin tức, cô thông qua sự kết nối với những cộng sự đã ký kết hiệp ước, một số tổ chức trong nước đã gia nhập quỹ Phàm Phàm. Trước mắt, cô đã dồn được gần một tỉ.



Cô nói đây là một quá trình dài hơi, có thể là ba tháng năm tháng, cũng có thể là nửa năm một năm, anh nên đi tìm chú hai, xem chú ấy có thể nghĩ ra cách nào hay hơn không.



Hai người khi bàn bạc về chuyện này, Trương Nhất Phàm có cảm giác hưng phấn giống như làm việc ăn trộm vậy!



Chó Nhật Âu Phi, bố mày đã đến đây! Lần này ta nhất định cho mày nếm mùi tai họa dập đầu!